Người lớn sẽ   xảy  chuyện gì, nhưng tiểu hài tử nào   sẽ   . Nhiều  như ,   quan sai mang theo đao, ai nấy đều vẻ mặt kinh hoảng, đều  bên chân  lớn,  đứa nào dám lộn xộn.
Ngược  thứ tử Cố Ninh Duệ của Cố Kiến Thủy  sợ tới mức  toáng lên,  Ngô tiểu nương che miệng ôm  trong ngực.
Lục Cẩm Dao dán  lỗ tai Hàn thị nhẹ giọng : “Đại tẩu, chuyện liên quan đến  phủ, ngươi cũng  cẩn thận một chút. Đại Lý Tự  thể so  với trong nhà, ngươi  thật trân trọng mới đúng.”
Với cái bộ dáng  của Hàn thị, chỉ cần  sáng suốt đều  thể   Hầu phủ  lẽ    cái gì. Cái gì  thể  cái gì  thể , quan trọng nhất là, Hàn thị tuyệt đối  thể c.h.ế.t ở Đại Lý Tự.
Hàn thị gật đầu, thanh âm khô khốc: “Ta hiểu.”
Quan sai điểm qua nhân  một lượt, cũng  thấy Cố Ninh Viễn, Cố Ninh Chiêu cùng Cố Ninh Thịnh ở , liền  hỏi Vĩnh Ninh Hầu.
Vĩnh Ninh Hầu : “Cố Ninh Viễn đang ở Tùng Sơn thư viện  sách, hai tiểu hài tử bởi vì lão nhân ở quê nhà nhớ nhung nên đưa qua đó ở một thời gian.”
Quan sai dẫn đầu  tin, nhưng cũng   cách nào, chỉ  thể áp giải   Hầu phủ đến Đại Lý Tự .
Trên đường    nhiều lắm. Từ  khi xảy  chuyện, dân chúng liền đóng cửa  , cũng     ăn nữa, đều đang chờ sóng gió qua .
Chuyện hoàng gia  ít quan tâm càng , tránh cho đao kiếm   mắt mà đánh mất mạng nhỏ của .
Đi tới Đại Lý Tự đương nhiên là  xe tù, tuy rằng Lục Cẩm Dao  đoán
 sẽ  một ngày như , nhưng loại trải nghiệm  đối với nàng mà  vẫn là  đầu tiên.
Tuy nhiên  khi bước lên cũng  thể thản nhiên đối mặt.
Trong lòng Vân thị khẩn trương, nàng  lo lắng nhất chính là ấu tử, hiện tại chỉ cảm thấy may mắn, may mắn lúc   đem Thịnh ca nhi .
Nàng  giấu  kỹ, ngay cả nha  cũng   Cố Ninh Thịnh  .
Lộ Trúc cùng Hoài Hề ngược  là , nhưng cũng sẽ  . Một đám nha  chen chúc ở một chỗ, sợ hãi  bốn phía, cũng   chờ đợi các
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-567.html.]
nàng là cái gì.
Mà Hàn thị thì xốc mí mắt   bên ngoài. Mấy tháng   ngoài, gió bên ngoài đều tươi mát. Hàn thị   là tội nhân của Hầu phủ, lúc  khẳng định  thể tránh khỏi xiềng xích tai ương.
Mà sắc mặt Trịnh thị cũng   lắm. Một cáo mệnh phu nhân,  sống an nhàn sung sướng nhiều năm như , bây giờ   xe tù  cả một đoạn đường dài như , đổi  là  nào thì cũng sẽ  thể dễ chịu .
Buổi sáng Trịnh thị còn   khi  mấy ngày ngay cả cháo trắng cùng bánh hành cũng  ăn , thật sự là một câu thành sấm.
Đến Đại Lý Tự, đám  Trịnh thị   phân  giam giữ riêng, mà nha 
gã sai vặt trong phủ  giam ở cùng một chỗ. Tuy nhiên bởi vì  lượng   ít, chiếm cả mười gian phòng giam.
Trong phòng giam chỉ  một cửa sổ nhỏ, một tấm ván giường, rơm rạ trải phía .
Thoạt   vẻ sạch sẽ, chỉ là     bao nhiêu  ngủ ở  đó . Không ai    giường, chỉ  Hàn thị   vững,   dựa  tường.
Bởi vì sức khoẻ Hàn thị  , Đại Lý Tự cho phép Lục Cẩm Dao   chăm sóc, mà phòng giam cách vách là Trịnh thị, tiếp theo đó nữa là Hứa thị,
 cùng mới là Vân thị cùng mấy hài tử.
Đám  Vĩnh Ninh Hầu  nhốt ở một chỗ khác. Trong phòng giam âm u, Cố Kiến Phong cúi đầu   giường. Trước đó phụ    với , nếu thật sự trốn  thoát thì cứ  thật, trực tiếp nhận tội,  cái gì thì  cái đó.
Cố Kiến Phong   thể liên lụy đến Hầu phủ,     như thế
nào, cũng sẽ  chỉ   và Hàn thị  chuyện, những  còn    cái gì hết.
Mọi    nhốt chung trong cùng một phòng giam,   giám ngục quan sát nên  thể  chuyện với  .
Đợi đến giữa trưa, giám ngục đưa cơm đến, một  một cái màn thầu một đĩa bắp cải xào, ngay cả chút thịt mỡ cũng  .
Tuy nhiên,  Cố gia cũng  nặng nhẹ,  ai dám oán giận, Lục Cẩm Dao nhận phần cơm của hai : “Đại tẩu, ăn .”