Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 555
Cập nhật lúc: 2024-11-22 15:55:46
Lượt xem: 7
Lục Cẩm Dao vừa đi, Vân thị liền vội vàng bắt đầu thu dọn đồ đạc. Nhi tử từ khi sinh ra đã ở trước mắt nàng ấy, bây giờ đột nhiên phải đi, nàng ấy cũng không nỡ.
Còn có nữ nhi nữa, cũng không tiện đưa tất cả hài tử qua đó làm phiền Khương Đường. Lục Cẩm Dao có thể nghĩ đến Thịnh ca nhi là đã tốt lắm rồi, nàng ấy chỉ có thể chọn một đứa.
Trong lòng Vân thị áy náy, xoa đầu nữ nhi, nàng ấy nhất định sẽ che chở nữ nhi hết sức mình.
Kỳ thật nàng ấy rất cảm kích Khương Đường, cũng hâm mộ tình cảm của Lục
Cẩm Dao và Khương Đường. Chờ Hầu phủ vượt qua sóng gió lần này, nhất định nàng ấy sẽ đến tận cửa khấu tạ.
Đồ đạc cần thu dọn không ít, Vân thị cũng cảnh cáo hai người v.ú nuôi, đến Cố phủ phải nhớ kỹ bổn phận. Chủ tử Cố phủ cũng chính là chủ tử các nàng ấy, không được kiếm chuyện sinh sự.
Cố Kiến Hải đối với chuyện này cũng không nói gì, tiễn đi cũng tốt, bớt nhớ thương.
Mà Lục Cẩm Dao chờ Cố Kiến Châu trở về liền nói chuyện này ra, đương nhiên không phải nói Khương Đường sống một mình không có bạn mà là trực tiếp nói thẳng nguyên nhân: “Tránh cho trong phủ gặp nạn hài tử phải chịu khổ, chỗ Khương Đường là nơi ổn thỏa nhất.”
Những chỗ có thể nghĩ thì Lục Cẩm Dao đều đã nghĩ đến, nàng cũng muốn đưa về nhà mẹ đẻ. Nhưng Bình Dương Hầu phủ mặc dù có tước vị, nhưng huynh đệ của nàng không có bản lĩnh như Cố Kiến Sơn.
Cố Kiến Châu chưa từng nghĩ tới những thứ này, hắn im lặng một lúc rồi mới nói: “Cũng tốt.”
Là hắn suy nghĩ không chu toàn, không nghĩ tới Chiêu ca nhi phải làm sao bây giờ. Thằng bé vẫn còn quá nhỏ, làm phụ mẫu luôn muốn những điều tốt nhất cho hài tử của mình. Đưa đến Cố phủ cũng tốt, bằng vào quan hệ giữa Khương Đường và Lục Cẩm Dao, nhất định nàng sẽ không bạc đãi hài tử.
Đợi đến đêm, liền có xe ngựa từ cửa phụ Hầu phủ đi vào Cố phủ, cũng không kinh động mấy nhà trái phải.
Sau khi đi vào, đợi còn chưa được một khắc đã đi ra. Lục Cẩm Dao lúc này không còn sợ gì nữa, cho dù có tệ thì có thể tệ đến cỡ nào nữa chứ.
Mà Khương Đường thì cùng Chiêu ca nhi ngồi trên giường mắt to trừng mắt nhỏ.
Cố Ninh Chiêu đã biết nói chuyện, cũng biết chập chững bước đi. Thằng bé không cần uống sữa, ăn cơm là được, hẳn là rất dễ nuôi.
Hài tử mang vận cẩm lý không giống với các tiểu hài tử khác. Trong mắt Khương Đường, bộ dạng Chiêu ca nhi so với Thịnh ca nhi đẹp hơn, đương nhiên cũng có nguyên nhân Thịnh ca nhi tuổi còn nhỏ vẫn chưa nảy nở.
Thịnh ca nhi đang còn b.ú sữa, sẽ có hai v.ú nuôi phụ trách cho bú, để các nàng chăm sóc thằng bé là tốt rồi, không cần Khương Đường phải phí tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-555.html.]
Chiêu ca nhi cũng có v.ú nuôi, buổi tối dỗ ngủ, ban ngày cũng chăm sóc đút cơm, cũng không cần Khương Đường phải lo lắng.
Nhưng Cố Ninh Chiêu đã từng gặp Khương Đường. Vú nuôi không dám quá thân cận với thằng bé, nhưng Khương Đường lại hôn hắn ôm hắn. Cho nên sau khi Lục Cẩm Dao rời đi, tuy rằng thằng bé không khóc nhưng cứ dính ở bên cạnh Khương Đường. Một khi v.ú nuôi muốn bế thằng bé đi liền méo miệng chực khóc.
Khương Đường nhìn mà trái tim cũng sắp tan thành nước.
Để thằng bé ở lại trong phòng trước đã, nàng hỏi: “Nếu ngươi muốn đi nhà xí phải nhớ gọi người, được không?”
Cố Ninh Chiêu gật cái đầu nhỏ, suy một ra ba nói: “Đường di, đói.” Đói bụng cũng biết gọi người.
Khương Đường nói với Ngưng Châu: “Bưng bánh bao với sủi cảo ở phòng bếp nhỏ lên đây, lại thêm chén cháo trắng với nửa quả trứng vịt muối nữa.” Khương Đường hỏi: “Đã ăn bánh bao chiên lần nào chưa?”
Cái này là Khương Đường cố ý dặn phòng bếp nhỏ làm, nàng nhớ kỹ tiểu hài tử phải ăn đồ ăn hương vị thanh đạm, cho dù hiện tại không còn uống sữa nữa thì cũng không thể ăn cay hoặc đồ ăn có hương vị nặng được.
Vậy nên nàng liền làm sủi cảo nhỏ cùng bánh bao chiên, bánh bao chiên có nhân thịt cùng nhân miến, mềm một chút cũng dễ tiêu hóa.
Cố Ninh Chiêu lắc lắc cái đầu quả dưa: “Chưa từng ăn bao giờ.”
Chưa từng ăn nên vẫn còn mới lạ, hiện giờ trong phủ có đầu bếp, Khương Đường cũng không tự mình xuống bếp nấu ăn nữa, muốn ăn cái gì cứ phân phó, liền có người làm xong mang lên cho nàng.
Rất nhanh cơm đã được dọn lên. Cố Ninh Chiêu cầm đũa vẫn chưa vững lắm, vậy nên được đút ăn. Hắn không chịu để cho v.ú nuôi đút, chỉ dính chặt lấy Khương Đường. Cũng may thằng bé dễ ăn dễ uống nên Khương Đường cũng đút cho hắn ăn.
Đây là lần đầu tiên Cố Ninh Chiêu được ăn bánh bao chiên, vỏ giòn, da mỏng, không phải loại vỏ bánh bao mà hắn được ăn trước kia. Cho dù là loại nhân thịt tươi ngon hay nhân miến mềm mềm cũng đều ngon cả.
Thằng bé cũng không ăn sủi cảo, chỉ ăn hết cháo trắng cùng nửa cái lòng đỏ trứng vịt muối.
Một mình ăn hết hơn nửa chén cháo và cái bánh bao, Khương Đường sợ thằng
bé ăn nhiều ban đêm không dễ tiêu hóa nên không cho ăn nữa. Cố Ninh Chiêu cũng không đòi hỏi, vẫn dõi mắt trông theo đi theo Khương Đường.
Khương Đường liền giữ hài tử này ở lại trong phòng ngủ.