Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 554

Cập nhật lúc: 2024-11-22 15:55:44
Lượt xem: 6

Khương Đường ngoại trừ có chút không quen thuộc ra thì những thứ khác đều ổn: “Chỗ ta thanh tĩnh, bọn nha hoàn đều rất an phận, rất tốt.”

Lục Cẩm Dao trầm ngâm một lúc rồi nói: “Vậy tối nay ta đem Chiêu ca nhi cùng Thịnh ca nhi của tam phòng đưa đến chỗ ngươi đi.”

Việc này trước kia nàng cũng đã từng nói qua, Khương Đường đương nhiên đồng ý, nàng nói: “Vừa lúc ta ở một mình cũng thấy trống trải, hai chất tử sang đây làm bạn với ta cũng tốt.”

Hai người lại nói chuyện thêm một lúc rồi Khương Đường liền rời đi trước.

Nơi ở mới chuyển đến ở gần hoàng thành, cho dù là đi Cẩm Đường Cư hay là đến tiệm lẩu đều rất thuận tiện. Sau khi trở về chỉ thấy Điểm Kim, còn Ô Kim không biết đã chạy đi đâu rồi.

Diện tích phủ lớn, hai con ch.ó tuần tra lãnh địa ở khắp nơi. Nhưng bọn chúng cũng thông minh, còn biết lưu lại một con canh giữ cửa lớn, con còn lại chạy rong khắp nơi, thay phiên nhau canh gác.

Trong phủ người nhiều việc ít, cho chó ăn đã trở thành việc quan trọng nhất trong mắt bọn hạ nhân. Cũng là bởi vì việc ít người nhiều nên Khương Đường cũng mặc kệ bọn họ.

Mà Lục Cẩm Dao đương nhiên là mang bánh sò cuộn chà bông về nhà, trước tiên đi chính viện, tự mình mang điểm tâm qua đó.

Lục Cẩm Dao hành lễ thỉnh an Trịnh thị trước, sau đó mới ngồi xuống: “Vừa mới gặp đệ muội, đây là điểm tâm do nàng tự tay làm, mẫu thân nếm thử xem.”

Hứng thú của Trịnh thị được khơi dậy. Bà ấy nếm thử một cái liền cảm thấy cũng không tệ lắm, uống trà nóng ăn hết một cái.

Điểm tâm kiểu dáng nhỏ nhắn tinh xảo, chỉ cắn vài miếng là đã hết một cái.

Trịnh thị thừa nhận phần hiếu tâm này, tuy nhiên vẫn dặn dò Lục Cẩm Dao thời gian này ít ra ngoài, yến hội cũng không cần tham gia.

Lục Cẩm Dao nói: “Dạ, ta nhớ kỹ rồi, mẫu thân cũng đừng quá lo lắng, binh đến tướng chặn nước đến đất ngăn, chúng ta cũng không đến mức quá khổ sở.”

Có nhiều người chống đỡ ở phía trước như vậy, tuy nói bị cuốn vào phân tranh đảng phái sẽ mang tội lớn, nhưng trên thực tế Cố Kiến Phong cùng Hầu phủ cũng chưa từng làm chuyện gì, chỉ có một cái là nhận hối lộ... Hơn nữa có Cố Kiến Sơn ở đây, cũng không đến mức quá khó coi.

Lục Cẩm Dao nghĩ kết quả tồi tệ nhất chẳng qua cũng chỉ là tước đi tước vị, công công có chiến công hiển hách, nếu xử trí quá tuyệt tình chẳng phải là làm rét lạnh tấm lòng lão thần sao.

Trịnh thị hiểu được đạo lý trong đó, chỉ là bà ấy lo lắng cho trưởng tử, nếu rơi vào tội danh lưu đày, về sau sẽ sống như thế nào đây.

Còn có trưởng tôn nữa, cho dù hiện tại không còn quá yêu thích như trước, nhưng nhìn hài tử lớn lên cũng không nỡ để hắn phải chịu khổ.

Trịnh thị nói: “Ừ, ngươi nhớ chiếu cố Chiêu ca nhi thật tốt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-554.html.]

Lục Cẩm Dao gật đầu, nói muốn đưa Chiêu ca nhi cùng Thịnh ca nhi đến chỗ Khương Đường ở mấy ngày.

Trịnh thị cảm thấy nàng suy nghĩ chu đáo, bà ấy cũng không nghĩ tới chuyện này, chỉ nghĩ cách để Cố Tương Quân trở về Nhữ Lâm: “Rất tốt, rất tốt...”

Sau khi từ chính viện đi ra, Lục Cẩm Dao lại đi tới Yến Phương Đường một chuyến. Vân thị đang chăm sóc Thịnh ca nhi, thấy Lục Cẩm Dao lại đây ánh mắt sáng ngời: “Sao đệ muội lại tới đây, đến là được rồi, còn mang đồ làm cái gì chứ.”

Lục Cẩm Dao nói: “Đi Cẩm Đường Cư một chuyến nên tiện thể mang chút đồ ăn trở về. Đây là một loại điểm tâm mới, tẩu tử nếm thử xem sao.”

Trưởng nữ của Vân thị cũng đi ra chào hỏi Lục Cẩm Dao. Nghiên tỷ nhi năm nay sáu tuổi, trắng trẻo đáng yêu. Vân thị biết Lục Cẩm Dao hẳn là có lời cần nói, liền bảo Nghiên tỷ nhi đi ra ngoài.

Chờ trong phòng không có người, Lục Cẩm Dao nói: “Ngũ đệ đã trở về Tây Bắc, Cố phủ chỉ có một mình Khương Đường. Ngươi cũng biết nơi đó trước kia là Minh Quốc Công phủ, diện tích rất lớn, nàng ở một mình khó tránh khỏi cô

đơn. Ta dự định cho Chiêu ca nhi cùng Thịnh ca nhi đi qua làm bạn với Khương Đường, ngươi xem có được không?”

Thịnh ca nhi là sinh vào mùng hai tháng mười năm ngoái, hiện tại đã hơn bốn tháng. Chiêu ca nhi sinh nhật tháng chạp năm trước, tính tuổi là ba tuổi, nhưng sinh ra đến bây giờ cũng mới một năm rưỡi mà thôi.

Hai người tuổi còn nhỏ, Lục Cẩm Dao sợ thật sự xảy ra chuyện không chịu nổi tai ương lao ngục, cho nên mới muốn đưa sang chỗ Khương Đường lánh tạm.

Có tên tuổi Cố Kiến Sơn ở đó, không ai dám xông vào Cố phủ. Cũng chỉ là hai hài tử mà thôi, cũng sẽ không đến mức níu kéo không buông, nàng thật sự

không muốn hài tử chịu khổ.

Làm mẫu thân, mình chịu khổ chịu tội cũng được, nhưng hài tử thì không.

Đương nhiên Vân thị nguyện ý, chỉ là Thịnh ca nhi mới sinh ra, nàng ấy có chút không nỡ mà thôi.

Đối với chuyện của Hầu phủ, Vân thị cũng biết một chút. Chuyện đã đến mức

này rồi, nàng ấy lại là tức phụ thứ tử, Hầu gia cùng phu nhân làm sao có thể lo được đến chỗ tam phòng. Lục Cẩm Dao có thể nhớ tới nàng ấy là nàng ấy đã tạ

ơn trời đất lắm rồi.

Nàng ấy nói: “Thịnh ca nhi còn đang b.ú sữa, v.ú nuôi cũng phải đi qua đó, chỉ là như vậy thì làm phiền Ngũ đệ muội quá. Bằng không thế này, nếu thuận tiện thì ta cùng ngươi đưa hài tử qua đó, tiện thể tặng chút lễ tạ ơn luôn. Còn nếu như không tiện thì ngươi giúp ta gửi chút lễ tạ ơn qua đó là được rồi.”

Lục Cẩm Dao nói: “Để ta mang qua cho, ngươi thu dọn đồ đạc đi. Thu dọn xong rồi thì bảo nha hoàn đi qua Yến Kỉ Đường báo một tiếng.”

Loading...