Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 548

Cập nhật lúc: 2024-11-22 15:53:13
Lượt xem: 4

Văn võ trong triều đều kinh ngạc vô cùng, bởi do Triệu Chân bỗng dưng xuất hiện nhưng vẻ mặt và thái độ vẫn như ngày thường.

Cứ như thể ba tháng trước Triệu Chân không hề mất tích chẳng rõ sống chết, mà là tới Điền Nam một chuyến, rồi lại bình an quay về.

Triệu Diệu nhìn những người đang đứng bên cạnh, trên mặt thì vui mừng khôn xiết vì thân đệ bình an quay về, nhưng trong lòng thì y hệt như gặp quỷ. Không

có kẻ nào kinh ngạc hơn hắn ta, vì hắn ta vẫn luôn chắc mẩm rằng Triệu Chân sẽ không quay lại, dù cho quay lại thì cũng là tàn phế.

Nào có ai ngã từ nơi cao như thế xuống mà vẫn còn bình an vô sự đâu, chẳng lẽ gặp được cao nhân ngoại thế gì đó ư.

Thậm chí có khoảnh khắc Triệu Diệu nghi ngờ rằng ai đó tìm đâu ra một người rất giống với Triệu Chân. Nhưng bất kể là giọng nói hay là thần thái đều y đúc Triệu Chân.

Cũng có điểm không giống, Triệu Chân ngày trước bất kể là nói chuyện hay làm việc đều ôn hòa, còn Triệu Chân bây giờ thì nụ cười trên gương mặt càng giống khoe khoang khiêu khích hơn.

Triệu Chân chủ động đi đến nói chuyện với hắn ta, giọng nói ôn hòa: “Ngũ ca, khoảng thời gian này đã khổ cực cho huynh rồi.”

Triệu Diệu đáp: “Nên làm mà, chỉ là tròn một tháng nay lục đệ đi đâu thế, bọn ta đều nóng ruột tới điên, lật tung cả Lĩnh Nam lên rồi, may m đệ bình an quay về rồi.”

Triệu Chân nói: “Sau khi rơi xuống vách núi, may mắn được một người tương cứu, khoảng thời gian ấy mê mê man man không biết trời đất thế nào. Còn bị trọng thương, vẫn luôn ở trong nhà người ta dưỡng thương, mấy ngày trước đầu óc mới tỉnh táo bèn liên lạc với kẻ dưới.”

Triệu Chân thở dài khe khẽ: “Đều là ta không phải, để ngũ ca và phụ hoàng lo lắng rồi. Có điều, không phải có câu rằng đại nạn không c.h.ế.t tất có phúc về sau sao, ngũ ca nói có phải không?”

Phúc khí ở đâu thì không cần tự nói.

Triệu Chân có thể dưỡng thương khỏi sống sót quay về thì là cái phúc về sau.

Triệu Diệu nhẫn nhịn vỗ vỗ bả vai Triệu Chân: “Tất nhiên là như thế rồi, nhưng sau này lục đệ vẫn phải cẩn thận hơn, càng phải siêng năng luyện tập sức khỏe, kẻo lại xảy ra chuyện thế này.”

“Đa tạ ngũ ca quan tâm.” Triệu Chân hơi cúi đầu xuống: “Ngũ ca nói phải, nên luyện tập cho tốt, nếu không đến c.h.ế.t như thế nào cũng chẳng hay.”

Triệu Chân lại chẳng phải người không nhẫn nhịn được, chỉ là không muốn Triệu Diệu quá sung sướng, hắn lại không phải tượng đất, suýt chút nữa là bị hại tiêu đời không còn hơi thở.

Sắc mặt Triệu Diệu không thay đổi tí nào, lại ôm vai Triệu Chân nói mấy lời quan tâm, mãi đến khi Lý Đức Thuận tới mới buông tay ra, đứng yên ở chỗ của mình.

Đều là hoàng tử nên khi ở trên triều hai người cũng đứng cùng nhau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-548.html.]

Đằng sau là các hoàng tử khác, đều là kẻ cao to khỏe mạnh, tuy người của hoàng thất có tướng mạo không xuất chúng nhưng ngũ quan đều đoan chính, trông thuận mắt.

Hóa ra người có tướng mạo đẹp nhất là tứ hoàng tử Triệu Cấu, vì Minh quý phi cực đẹp, cơ mà đều c.h.ế.t cả rồi.

Các đại thần trong triều đều cúi đầu, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.

Đến khi An Khánh đế ngồi lên long ỷ, Lý Đức Thuận cao giọng hô thượng triều thì mọi người quỳ xuống đất hô vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, tiếp sau đó là các vị đại thần thượng tấu.

An Khánh đế chọn việc quan trọng để xử lý, xử lý sự vụ xong thì đặc biệt chỉ Triệu Diệu và Triệu Chân: “Các con có điều muốn nói không?”

Triệu Diệu hít sâu một hơi, sau khi nhìn Anh Khánh đế thì lại cúi đầu nhìn chằm chằm vào nền gạch trước mặt: “Nhi thần không có.”

Triệu Chân bước sang một bước: “Nhi thần có tấu, vùng Lĩnh Nam đạo tặc ngang ngược, nguy hại bách tính, tri thủ của Lĩnh Nam không nghiêm, làm quan nhưng không rõ ràng, xin phụ hoàng tra xét.”

An Khánh đế cho tự khanh Tiền Tùng Minh của Đại Lý Tự làm khâm sai đại thần, ít hôm nữa tiến về Lĩnh Nam, tra xét chuyện này.

Triệu Diệu cúi đầu, bên tai truyền tới lời của An Khánh đế: “Nếu không có chuyện gì thì lui đi.”

Trong lòng Triệu Diệu thở phào, sau đó xuôi theo đám người đi ra khỏi điện Thái Cực.

Hắn còn chắp tay chào Triệu Chân, mãi đến khi ra khỏi cổng cung, lên xe ngựa, sắc mặt Triệu Diệu mới sầm lại.

Triệu Chân còn sống quay về.

Hắn quay về mà chẳng hề thương tổn, lại đợi ba tháng rồi toàn vẹn quay về, cho người của hắn ta một liều thuốc yên lòng.

Triệu Diệu không phải kẻ ngốc nên tất nhiên không tin cái lý do thoái thác khuôn sáo của Triệu Chân. Nhớ khi ấy Triệu Chân rơi xuống không rõ tung tích, hắn ta vẫn luôn phái người đi tìm, sau đó ở Lĩnh Nam không tìm thấy người nên mọi người đều tưởng Triệu Chân đã c.h.ế.t rồi.

Chỉ có điều chưa thấy t.h.i t.h.ể nên không thể phát tang, thế nên mới kéo dài đến tận giờ.

Hiện giờ xem ra phụ hoàng của hắn ta hẳn là đã biết Triệu Chân vẫn còn sống từ lâu rồi.

Ba tháng ấy là để lại thời gian cho Triệu Chân nhỉ?

Loading...