Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 546
Cập nhật lúc: 2024-11-22 15:53:10
Lượt xem: 2
Cố Kiến Châu cười gượng hai tiếng, may mắn vẫn đủ bạc cho bữa cơm này, không đến mức quá mất mặt: “Được rồi, đã thành gia lập nghiệp, Tứ ca còn
không bằng ngươi đó, ta cũng biết ngươi ở Tây Bắc vất vả, khi nào rời kinh nhớ tới báo một tiếng.”
Trong lòng Cố Kiến Sơn ngũ vị tạp trần, hắn đáp: “Được, ta nhớ kỹ.”
Hai người đã thành thân, chuyện nên biết và chuyện không nên biết cũng đều biết cả rồi.
Về phần Cố Kiến Hiên, hắn cũng chẳng thấy có vấn đề gì, may mắn chuyện Trịnh thị làm mai cho hắn cũng không có quá nhiều người biết, không đến nỗi khiến Khương cô nương khó xử.
Hiện tại không thể gọi là Khương cô nương nữa, hẳn phải gọi là Ngũ tẩu.
Tất nhiên hắn cũng có một chút yêu thích, nhưng quân tử không đoạt ái nhân của người ta, gả cho Ngũ ca vẫn tốt hơn gả cho hắn.
Cố Kiến Hiên không vội chuyện thành thân, vẫn muốn lập nghiệp trước rồi mới thành gia, chẳng qua hắn còn có muội muội, không thể chậm trễ chuyện hôn nhân của muội muội được.
Cố Tương Quân năm nay đã mười lăm, lễ cập kê đã tổ chức vào tháng một, chờ sau khi huynh trưởng cưới thê tử, nàng ấy cũng nên tính tới chuyện nghị thân gả chồng.
Trịnh thị vẫn luôn chú ý giúp hai người bọn họ, bọn họ ở Hầu phủ gần hai năm, ở lâu tất nhiên cũng nảy sinh cảm tình, chỉ là hiện tại có quá nhiều chuyện xảy ra, Trịnh thị tính cho Cố Tương Quân về Nhữ Lâm ở tạm một thời gian, chờ mọi chuyện qua đi rồi quay lại sau.
Cố Tương Quân tất nhiên rất vui vẻ, nàng ấy cũng nhớ nhà nên lập tức thu dọn đồ đạc về Nhữ Lâm.
Cố Kiến Hiên lại chẳng thể đi được, cho dù ấu tử nói Yến Vương còn chưa chết, Cố gia cũng không dám đánh cuộc.
Nếu Tần Vương bức vua thoái vị thì sao, lỡ như cuối cùng Tần Vương là người ngồi lên vị trí kia thì phải làm thế nào?
Hiện giờ cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Ấu tử thành hôn, trong lòng Trịnh thị cũng không có gì vướng bận, chuyện hôn sự của chất tử và chất nữ cũng không khiến bà bận lòng nữa, bà chỉ mong một hồi phong ba này sớm qua đi.
Mà Hàn thị hiện giờ càng mong chờ nhiều thứ hơn, chỉ là nàng ta phải ở trong phủ dưỡng bệnh nên không biết được chuyện gì cả.
Nha hoàn hầu hạ không được phép ra khỏi phủ, Cố Kiến Phong không cho nàng ta gặp người khác, chỉ thỉnh thoảng được gặp Cố Ninh Viễn, nhưng Hàn thị không dám nói bậy.
Cố Ninh Viễn khóc lóc tới hỏi xem rốt cuộc nàng ta đã làm chuyện gì khiến tổ mẫu không vui, mau đi nhận sai là được, tổ mẫu mềm lòng, khẳng định sẽ không so đo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-546.html.]
Hàn thị nhớ lại mấy năm nay ở Hầu phủ, mẹ chồng quả thật là người mềm lòng, cho dù với hạ nhân cũng đối xử vô cùng tốt
Nàng ta biết bản thân mình phạm nhiều sai lầm, mẹ chồng đều dễ dàng cho qua, mà bây giờ e là không thể nữa. Hàn thị có hơi hối hận, đưa tay sờ đầu Cố Ninh Viễn, nói hắn phải nghe lời tiên sinh, dụng công đọc sách, nàng ta rất ổn, không cần phải lo.
Hai nữ nhi cũng thường sang thăm nàng ta, chỉ là tuổi còn nhỏ nên chưa hiểu chuyện, cũng không biết mẫu thân mình đã xảy ra chuyện gì.
Tới tối Hàn thị mới biết hôm qua Khương Đường cùng Cố Kiến Sơn đã thành thân.
Nàng ta ngẩn ngơ một hồi, biểu tình có chút hoảng hốt, chuyện nàng ta không thể hiểu chính là vì sao Khương Đường vốn chỉ là một nha hoàn mà càng ngày càng khá lên, còn gả cho Cố Kiến Sơn. Còn nàng ta rõ ràng là thế tử phu nhân, cuối cùng lại thành hai bàn tay trắng.
Có lẽ là vì Lục Cẩm Dao, nhưng hình như cũng không phải vậy, cho dù Hàn thị không muốn thừa nhận nhưng sự thật nàng ta ra nông nỗi như bây giờ không hề
liên quan tới Lục Cẩm Dao.
Lục Cẩm Dao chưa từng tranh giành cái gì với nàng ta.
Sau khi lập thế tử, nàng ta vì muốn kết giao với Tần Vương mà càng đi càng xa, trong khi đó Lục Cẩm Dao lại lui về vị trí cần phải lui, nghĩ kỹ lại, trước giờ vẫn là nàng ta tự đối địch với chính mình.
Hàn thị phát khổ trong lòng, cảm thấy rất có lỗi với Cố Kiến Phong, có lỗi với
Cố Ninh Viễn, cũng có lỗi với hai nữ nhi, có một người mẫu thân như vậy, sau này gả chồng có khi nào sẽ bị nhà chồng coi nhẹ không.
Trong lòng nàng ta vẫn luôn trông mong Tần Vương có thể kế vị, nhưng vẫn luôn không nhận được tin tức, Hàn thị càng hoang mang lo sợ.
Có lúc nàng ta đã nghĩ hay là c.h.ế.t đi cho xong, Hầu phủ ngại người ngoài cũng sẽ nói là nàng ta bệnh chết, nhưng cuối cùng nàng ta vẫn luyến tiếc nhi tử.
Mà Cố Kiến Phong kể từ ngày ấy cũng không hề cảm thấy buồn bực không vui,
hắn chỉ cố gắng làm hết sức để chuộc lại lỗi lầm của mình. Ngày Cố Kiến Sơn thành thân, hắn còn sai gã sai vặt mang quà tặng qua đó, đây là điều duy nhất
mà người huynh trưởng như hắn có thể làm được.
Cố Kiến Sơn nhận lấy quà tặng, nhưng hắn cũng không biết phải nói gì với trưởng huynh. Không hận chỉ có oán, oán hắn không biết nhìn người.
Cố Kiến không thể không để ý tới chuyện ở Hầu phủ, nhưng suy cho cùng đây cũng không phải là lỗi của Cố Kiến Phong, làm huynh đệ cũng không thể nào chỉ trích trưởng tẩu, điều duy nhất khiến hắn cảm thấy may mắn chính là hắn đã cưới Khương Đường, mà chuyện của Hầu phủ giống như đã được định mệnh an bài từ lâu, nếu phát hiện ngày từ đầu thì còn có cơ hội xoay chuyện, chuyện tới bây giờ Cố Kiến Sơn cũng không thể làm gì được nữa.