Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 545

Cập nhật lúc: 2024-11-22 15:53:08
Lượt xem: 4

“Ngày tháng ngày sao còn dài, ta cũng không muốn nói nhiều, chỉ có mấy câu này mong các ngươi ghi tạc trong lòng. Trong phủ này không dung thứ cho kẻ

ăn cây táo rào cây sung, nếu ta phát hiện có người làm chuyện ngu xuẩn, nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng. Ta cùng tướng quân không thích có quá nhiều người xung quanh, cũng không cho phép hạ nhân khua môi múa mép, việc ai nấy làm, có việc gì thì tới báo cáo với Ngưng Châu Ngưng Duyệt, đừng có để bất kỳ chuyện lông gà vỏ tỏi nào cũng truyền đến tai ta. Chỉ cần làm việc tốt thì sẽ có thưởng, trong nhà có gì khó khăn thì cứ nói với ta, đều là người trong phủ, nhất định sẽ không mặc kệ.”

Cái này gọi là đánh một gậy thưởng một quá táo, Khương Đường lại hỏi có ai biết nhận mặt chữ không, lựa ra bốn người làm nha hoàn nhị đẳng, lại chọn bốn người làm nha hoàn tam đẳng, còn lại thì làm người canh cửa và phụ trách đón tiếp khách nhân.

Để xem tính tình của những người này thế nào, nếu có thể thì sau này sẽ cho bọn họ cùng tới cửa hàng, phụ giúp việc kinh doanh buôn bán.

Khương Đường chỉ cần biết tên nha hoàn ở chính viện, còn lại cứ đi tìm quản sự là được.

Bạc tiêu vặt mỗi tháng của sai vặt và nha hoàn nhất đẳng là hai lượng bạc, nhị đẳng mỗi tháng một lượng, tam đẳng mỗi tháng năm tiền, ngoại trừ quản sự phụ trách mua hàng, những nha hoàn còn lại mỗi tháng chỉ có thể ra khỏi phủ một lần, về cơ bản không khác với Hầu phủ là bao.

Ngưng Châu Ngưng Duyệt đều là người trầm ổn, một người mười chín một người hai mươi, Khương Đường tất nhiên cũng hy vọng hai người bọn họ có thể đỡ đần một số việc giúp nàng, nhưng cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm các nàng ấy, chuyện trong phủ nàng vẫn phải nắm trong tay.

Dạy bảo đám hạ nhân một hồi đã hết nửa canh giờ, sau khi nói xong những lời cần nói, Khương Đường bắt đầu đi dạo trong phủ, cũng không thèm để ý đám hạ nhân này nghĩ gì về nàng, chỉ cảm thấy sau khi thành thân có rất nhiều việc không còn giống như trước nữa.

Hoàn cảnh không giống nhau, cách làm việc tự nhiên cũng không giống.

Cố phủ trước kia chính là phủ của Minh quốc công, cách phủ Vĩnh Ninh hầu không xa.

Cũng không biết Cố Kiến Sơn có đi gặp người Cố gia hay không.

Cố Kiến Sơn đã gặp mặt Cố Kiến Châu, lúc bãi triều giữa trưa, Cố Kiến Châu vừa bước ra đã nhìn thấy Cố Kiến Sơn, hắn tức giận tới mức không biết làm gì, phẩy phẩy tay áo, đi đến trước mặt Cố Kiến Sơn, âm dương quái khí nói: “Còn chưa chúc Cố tướng quân tân hôn vui vẻ.”

Cố Kiến Sơn: “Tứ ca…”

Cố Kiến Châu nói: “Đừng gọi ta là Tứ ca, ta không đảm đương nổi đâu.”

Nếu nói ở Hầu phủ ai là người tức giận vì chuyện này nhất, e rằng người đó chính là Cố Kiến Châu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-545.html.]

Cố Kiến Châu không tỏ thái độ tức giận trước mặt Lục Cẩm Dao, bởi vì mối quan hệ giữa Lục Cẩm Dao và Khương Đường rất tốt, nàng ấy cũng vui mừng vì hôn sự này.

Bình thường nói tới chuyện hôn sự thì cũng thôi đi, trước khi hai người bọn họ thành thân nàng ấy còn sang nhà Khương Đường cả một đêm, để Cố Kiến Châu lại trong Hầu phủ trông chừng Chiêu ca nhi, Cố Kiến Châu nào dám oán giận nửa câu.

Lại nói, Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ không chỉ vì chuyện thành thân mà còn vì chuyện của Cố Kiến Phong nữa, Cố Kiến Châu càng không có mặt mũi nói

với Lục Cẩm Dao, nếu hắn nói thì Lục Cẩm Dao chắc chắn sẽ bảo đúng là còn thối hơn cả phân chuột.

Không sai, ở trong lòng Lục Cẩm Dao, đại phòng giống như một đống phân chuột vậy.

Lục Cẩm Dao quản gia cũng mệt mỏi, chuyện lớn chuyện bé trong phủ đều đổ lên đầu nàng ấy, Cố Kiến Châu tự nhiên cũng thông cảm cho nàng ấy hơn.

Cố Kiến Châu đau lòng huynh trưởng, cho dù hắn làm ra chuyện như vậy cũng không đành lòng oán trách. Đối với Cố Kiến Sơn cũng như vậy, giận cũng đã giận rồi, giận xong thì vẫn xem Cố Kiến Sơn là thân đệ đệ thôi.

Cố Kiến Sơn nói: “Ta mời Tứ ca uống rượu được không?”

Cố Kiến Châu quan sát xung quanh, đây là chuyện nhà, người khác muốn quản cũng không có quyền quản nên cũng đi theo Cố Kiến Sơn.

Cố Kiến Sơn sai Xuân Đài về phủ báo trưa nay mình không về, Cố Kiến Châu cũng sai Tùng Lâm về thông báo, hai huynh đệ cùng nhau đi uống rượu.

Tìm một tửu quán nhỏ, giá cả hợp lý một chút.

Nhưng hai người vào bàn rồi chỉ uống có một ly rượu, ngươi một ly ta một ly, cũng không chạm ly với nhau, trước khi Cố Kiến Sơn không thành thân, Cố Kiến Châu không tiện nói với hắn những chuyện sau khi thành thân, hiện giờ hắn đã lập gia đình rồi, hai người lại có một loại cảm giác thưởng thức lẫn nhau.

Cố Kiến Châu nói hắn đừng trách Trịnh thị cùng Vĩnh Ninh hầu, cũng dặn dò Cố Kiến Sơn phải sống cho tốt. Hắn cho tay vào túi áo, muốn tìm quà tân hôn

cho Cố Kiến Sơn, nhưng trên người hắn chỉ có một chút bạc, thật sự không mò ra được thứ gì.

Cố Kiến Sơn hiểu, hắn nói: “Ta nhận tâm ý của Tứ ca.”

Loading...