Hai   cách  khá gần, Khương Đường  rút tay về nhưng   thể động đậy.
Kể từ  cái đêm nàng hôn Cố Kiến Sơn một ,  hình như  hiểu sai cái gì đó, cho rằng lúc hai  ở cùng một chỗ đều  thể  như , Khương Đường cũng  chán ghét loại cảm giác , thế nên Cố Kiến Sơn   một tấc  tiến thêm một thước.
Sẽ thò đầu qua hôn lên mặt nàng, động tác cực kỳ nhẹ nhàng, từ đôi mắt đến
chóp mũi,  đó là gương mặt, cuối cùng mới là khóe môi, một khi nàng  động tác đáp  thì đừng mơ cái hôn môi  sẽ dừng ngay.
Ánh mắt Cố Kiến Sơn trở nên nặng nề, đôi mắt như chứa một cơn lốc xoáy  hút    bên trong.
Ngay  đó  là một nụ hôn, mà  ở nơi  gọi đó là tiếp xúc da thịt.
Khương Đường  thể  thấy  thở dồn dập nóng rực của Cố Kiến Sơn, chờ nàng duỗi tay đẩy đẩy, Cố Kiến Sơn mới dừng  bắt lấy tay nàng.
Lúc đó,   nghĩ tới mấy thứ trong quyển sách,   Khương Đường một hồi lâu  : “Nàng… Chờ ngày mai   đến.”
Lại thêm mấy ngày hai    gặp .
Ba ngày  khi thành  đôi tân nhân   gặp mặt , cũng   là quy củ  từ đời nào, nhưng đối với Cố Kiến Sơn mà , chuyện  chẳng khác gì một loại dày vò.
Khương Đường vỗ mặt,   đôi môi của   ửng đỏ hơn một chút, : “Chàng cũng  cần  chạy qua đây hoài , công sự quan trọng,
Hầu phủ bên đó, nếu  về thì về thường xuyên một chút.” Cố Kiến Sơn: “Được.”
Khương Đường : “Vậy   .”
Cố Kiến Sơn  khom lưng hôn lên khóe môi của Khương Đường: “Ngày mai   qua đây.”
Hắn chỉnh trang  chiếc áo choàng  mới  cửa. Hàng xóm hai bên thấy nhiều   nên cũng chẳng  gì, cũng  sắp thành  , hơn nữa Cố
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-538.html.]
Kiến Sơn  thường đến Tây Bắc, nửa năm mới trở về một ,  cửa nắm tay  dạo đều là chuyện hết sức bình thường.
Qua đây cũng chỉ để ăn một bữa cơm mà thôi, cũng là chuyện thường.
Khương Đường  mấy ngày   rảnh rỗi, nàng  bận rộn tiếp đãi khách nhân, xung quanh  mấy  Lưu đại tẩu thỉnh thoảng sẽ đưa qua mấy thứ bọn họ tự , Lưu đại tẩu còn hỏi thăm  khi Khương Đường dọn  thì tòa nhà  sẽ xử lý thế nào, cho thuê  là bán .
Sau  Khương Đường chắc chắn sẽ  ở căn nhà  nữa,  ở đây một năm rưỡi, ngoại trừ một vài hàng xóm cá biệt  thể ở chung, những  còn  đều là  hiền lành.
Khương Đường  tính bán, tòa nhà  cũng xem như là của hồi môn của nàng, tuy rằng  nhỏ nhưng nếu   nàng và Cố Kiến Sơn cãi , ít 
nàng cũng  một nơi để về.
Khương Đường bây giờ thật sự  thích Cố Kiến Sơn, Cố Kiến Sơn ở đây chính là một niềm vui ngoài mong đợi, nhưng nàng cũng  thích đến mức quên  chính bản  . Có lẽ nàng sẽ  cho thuê tòa nhà , cách một  thời gian cho  tới quét tước dọn dẹp là ,  lẽ   Thịnh Kinh sẽ càng ngày càng phồn hoa, giá nhà cũng sẽ như thuyền lên theo con nước.
Lưu đại tẩu cảm thấy như  cũng đúng, nàng  cũng thật lòng mừng cho Khương Đường, cũng cảm thấy  thể cùng  hàng xóm với Khương Đường trong một năm rưỡi  chính là phúc khí của nàng . Cuộc sống của gia đình nàng  ngày càng  lên, tất cả đều nhờ  Khương Đường, Lưu đại tẩu    những lời hoa mỹ, chỉ  đơn giản: “Sau   chỗ nào cần giúp đỡ, ngươi cũng đừng khách sáo với đại tẩu.”
Khương Đường : “Sao   khách khí với tẩu tử chứ, nếu tẩu tử  chuyện cần thì cũng đừng xem  là  ngoài.”
Lưu đại tẩu  : “Đâu  ngươi    là  như thế nào.”
Mắt thấy Khương Đường sắp  thành , một hai năm nữa Đại Lang cũng nên cưới thê tử, Lưu đại tẩu cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh,   Khương Đường chắc chắn sẽ  cuộc sống  .
Còn chuyện nhờ Khương Đường hỗ trợ, giúp một  sẽ tiêu hao mất một phần tình cảm, Lưu gia khẳng định  dám trở thành  thích của phủ tướng quân, ngày  cứ kết giao theo kiểu  xa  gần là .
Nương tử Trần gia cùng Vương thị cũng mang đồ sang tặng, trong lòng nương tử Trần gia cảm thấy  hồi hộp,  chuyện cứ lắp ba lắp bắp, Khương Đường thở dài trong lòng,  chuyện một chút là nương tử Trần gia  cáo từ rời .
Mãi cho đến lúc giao bạc mỗi tháng Khương Đường mới gặp  nương tử Hứa gia Vương thị, vóc  Vương thị nhỏ gầy, ăn mặc vẫn như  , nhưng Khương Đường thấy ba nữ nhi của nàng   khá hơn   nhiều.