Cũng  thể  Vĩnh Ninh Hầu là  tàn nhẫn, chỉ  thể  rằng   vì Hầu phủ mà suy nghĩ  nhiều.
Theo  thấy, Cố Kiến Sơn cưới Khương Đường  bảo  Hầu phủ, cũng hợp tâm ý của Cố Kiến Sơn, là chuyện vẹn cả đôi đường. Về phần khi nào thành
  cũng  quan tâm, càng sẽ  nghĩ đến chuyện gặp mặt một   vài câu như .
Cố Kiến Sơn    giúp  gì cho đại phòng, nhưng Vĩnh Ninh Hầu  ngày  nể mặt Cố Kiến Sơn, sẽ  đuổi tận g.i.ế.c tuyệt Cố gia.
Trịnh thị  hy vọng Cố Kiến Sơn cũng biến thành  như Hầu gia, vẫn như hiện tại thì  hơn,  cũng nhiều hơn.
Trịnh thị xoa đầu Cố Kiến Sơn, từ trong n.g.ự.c lấy  một phong thư gói trong bao giấy vàng: “Ngươi trưởng thành , cũng sắp thành , đây là lễ gặp mặt
 cho Khương Đường,  tiên ngươi  nàng nhận lấy. Cưới nàng ,  đối xử với nàng thật .”
Cố Kiến Sơn   trực tiếp nhận lấy, cũng  chối từ.
Trịnh thị  từ trong n.g.ự.c lấy  một quyển sách nhỏ: “Cái  ngươi tự  trở về xem một chút, nếu  hiểu thì cứ xem thêm vài .”
Trên mặt Trịnh thị  nét   tự nhiên, bà  ho hai tiếng, uống một ngụm : “Được , ngươi cùng Tứ tẩu ngươi  chuyện , lát nữa  sẽ trở
về.”
Cố Kiến Sơn cất phong thư và quyển sách: “Vậy nhi tử xin cáo lui.”
Trong lòng  thả lỏng  ít, nhưng  nhanh  bởi vì trưởng  mà nhíu mày. Tham gia  tranh chấp đảng phái cộng thêm nhận hối lộ, cho dù  thể cùng bảo  tính mạng, về    quan cũng khó.
Có lẽ còn ảnh hưởng đến Cố Ninh Viễn.
Vị trí thế tử... Chỉ  thể  càng  cái gì, càng  chiếm , thế sự như thế mà thôi.
Cố Kiến Sơn âm thầm cân nhắc một lúc,  nghĩ   cách ứng phó, chỉ  thể bỏ qua việc  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-535.html.]
Lục Cẩm Dao   mở cửa hàng mới, nhưng Cố Kiến Sơn  hiểu việc
buôn bán điểm tâm, cũng  giúp  gì. Chỉ là   chủ nhân,  việc thì báo cho  một tiếng là . Cửa hàng mới mở ở Ninh Thành,  khi mở
thêm cửa hàng  thì Lục Cẩm Dao liền  bốn gian cửa hàng. Lợi nhuận của bốn cửa hàng cũng  ít.
Đây cũng là vì  nàng nguyện ý giúp Khương Đường nhiều hơn một chút, tình cảm là tình cảm, nhưng những lợi ích  là thật.
Trước khi  Cố Kiến Sơn : “Sau  chuyện cửa hàng cứ  với Khương Đường , Tứ tẩu đừng  hỏi  nữa.”
 
Lục Cẩm Dao cũng  ý , nam tử, nắm chặt nhiều bạc như   cái gì. Cố Kiến Sơn: “Còn nữa,   đa tạ Tứ tẩu.”
Lục Cẩm Dao lắc đầu: “Không  gì, an tâm chuẩn  thành  . Sống cho thật  cũng là xứng đáng với chúng , xứng đáng với chính ngươi .”
Cố Kiến Sơn thận trọng gật đầu.
Hôn sự của hai  là do Lục Cẩm Dao cùng Từ phu nhân chuẩn , bản  Khương Đường cũng để ý. Tuy nhiên Lục Cẩm Dao cảm thấy, hôn sự nên là do trưởng bối quan tâm, Khương Đường an tâm  tân nương là  .
Lại  tiếp,  khi lấy chồng, nữ tử mới  tự tại và vui vẻ nhất. Sau khi lấy chồng   gánh vác công việc của đại gia đình, nào  an nhiên tự tại giống như lúc  lấy chồng .  gả cho  cũng  cái ,  ở
nhà  thoải mái, đến ngày   hài tử  thì trong lòng   thêm những lo lắng khác,  giống   nữa.
Lục Cẩm Dao hy vọng Khương Đường sẽ , giống như  khi nàng mang thai, Khương Đường dần dần  đổi,  trở nên  hơn chính là chuyện , trở nên  mới là chuyện .
Đầu tháng hai, cỏ mọc tươi  chim chóc bay lượn, cỏ non  mặt đất  nhú lên những chồi non, hoa đón xuân cũng ủ nụ  hoa, nho nhỏ giống như chồi xanh, qua vài ngày nữa là  thể nở rộ.
Lục Cẩm Dao đưa áo cưới đến Khương gia,  Khương Đường mặc ,  đó sửa  những chỗ   .
Tay nghề nữ hồng của Lục Cẩm Dao cũng  tệ, áo cưới còn lưu  một mảnh  nhỏ để cho Khương Đường tự  thêu, coi như là áo cưới do nàng thêu.