Hơi nóng như cưỡi mây đạp gió, thịt dê thái lát cực mỏng  bày , thịt bò  đập nhuyễn nên dày nhiều hơn chút, như thế thì  độ dai, còn  tôm viên cá viên, đậu phụ đông… bày cả đống  cái bàn to.
Người nhà họ Lưu nhiều, cả đám   vây tròn, Khương Đường  ở
giữa Lưu đại tẩy và con gái lớn của nàng ,  điều hôm nay Lưu nhị lang  ở nhà,  ở thư viện vẫn  về.
Năm nay Lưu nhị lang  đến thư viện , đương nhiên   thư viện Tùng Sơn, ngưỡng cửa thư viện Tùng Sơn cao, Lưu giao vẫn  với tới , nên tới một thư viện nhỏ gần nhà.
Biết chữ  sách, Lưu đại lang  gia đình cung cấp cho    dễ dàng thế nên học hành cực kỳ nghiêm túc. Con gái lớn của Lưu gia hòa nhã hơn, ở nhà chăm lo cho tiểu  , tuy bạc kiếm   thể bì với Khương Đường nhưng cả gia đình sống cùng với  nên cực kỳ đầm ấm.
Khương Đường  cần khách sáo với Lưu đại tẩu, coi như nhà  , đến khi lẩu sôi thì cho thịt  , thịt dê nóng hôi hổi cuộn cùng với tương mè trộn dầu ớt, cay càng thêm cay, ăn một miếng thì trong miệng nóng như thiêu, chân tay đều nóng bừng.
Những đồ ăn kèm khác mà quá cay thì uống hớp nước ô mai, trời lạnh thế  mà uống một hớp nước lạnh thì  lạnh sẽ xộc thẳng đến đỉnh đầu.
Quá là .
Lưu đại tẩu nhỏ giọng bảo Khương Đường đừng uống nhiều như thế,   bảo nàng ăn nhiều thịt lên: “Ngươi , bận rộn cả ngày , chả hiểu  mà ăn cơm qua loa thế, ăn nhiều lên tí.”
Nhà ai nổi lửa đều  thể trông thấy từ trong ống khói bốc , Khương gia  hiếm khi nổi lửa.
Khương Đường  ngượng nhùng: “Tẩu tử ở bên ngoài   cũng ăn uống qua loa đấy ư.”
Lưu đại tẩu xuýt xoa một tiếng: “Ít nhất  và thẩm ngươi ăn đồ nóng, nào  như ngươi, hơn nữa ăn vằn thắn vẫn là ăn qua loa mà.”
Buôn bán hơn một năm, tuy  lúc gió đến mưa qua nhưng kiếm  nhiều bạc, cũng sẽ  quá thiệt thòi cho .
Giống như Hứa gia, kiếm nhiều tiêu ít,  điều mỗi nhà  một cách giống khác , Lưu đại lang cũng  thể kiếm tiền phụ gia đình, còn Hứa gia đều dựa  một  Vương thị nên tất nhiên  giống .
Lưu đại tẩy cũng chẳng quan tâm Hứa gia sống như thế nào. Khương Đường: “Biết ,   mà,  nhớ .”
Thỉnh thoảng nàng cảm thấy bận rộn một chút cũng , sẽ  cứ mãi nhớ đến Cố Kiến Sơn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-522.html.]
Mặc dù cùng ăn cơm với  nhà họ Lưu  vui nhưng  khi  về  một  với hai con chó.
Một năm nay, Khương Đường thường xuyên đến Lưu gia ăn cơm, nàng thích ánh lửa khói bếp của Lưu gia.
Tuy Lưu đại tẩu luôn trách mắng mấy đứa Lưu đại lang nhưng trông bọn họ     thì sẽ cảm thấy náo nhiệt.
Bạch Vi vẫn ở trong cửa hàng, Khương Đường từng hỏi nàng   tới nhà nàng ở  , Bạch Vi sợ thêm phiền phức cho Khương Đường nên bèn từ chối.
Sau khi Khương Đường  về thì   cửa sổ một lúc,   ngắm tuyết một chốc, vuốt ve đầu hai con ch.ó to  tắm rửa  ngủ.
Bây giờ nàng cảm thấy, phòng tân hôn mà Cố Kiến Sơn chuẩn    to, to đến độ một  nàng ở sẽ cảm thấy cô đơn.
 Khương Đường   cảm thấy sợ hãi, càng  cảm thấy hối hận  định  với ,  gả cho một  luôn  ở nhà như thế.
Nàng khâm phục thái độ   của Cố Kiến Sơn, cũng kính phục    quân đội bảo vệ gia đình bảo vệ quốc gia, tuy thi thoảng sẽ cảm thấy thất vọng, nàng  kiếm  tiền   chuyện mà  thể  cho  , nhưng con   thể chỉ  mỗi mặt .
Nàng thích Cố Kiến Sơn chứ chẳng  chỉ thích điểm  của ,  cũng 
chỗ  , ví dụ như mấy ngày nữa chính là sinh thần của nàng , chắc chắn Cố Kiến Sơn  kịp  về.
Người ở nơi   hề quá xem trọng sinh thần, ngoại trừ tròn tuổi thì chỉ  nữ tử mười lăm tuổi cập kê, nam tử hai mươi tuổi  lễ đội mũ sẽ tổ chức lớn.
Những năm khác trải qua sinh thần thì chỉ ăn vài thứ ngon chứ sẽ  đặc biệt chúc mừng.
Muốn mừng tuổi tác thì đợi đến khi mấy chục tuổi, tự sẽ  con cháu chúc mừng cho.
 Khương Đường khá là coi trọng sinh thần,  lớn thêm một tuổi,  giống với quá khứ, như thế nào cũng  ăn bánh bông lan, thổi nến, ước một ước nguyện. Lại chẳng  lễ cập kê nên  lẽ chẳng  ai nhớ sinh thần của nàng, một  nàng   ai chúc mừng, nhưng nếu Cố Kiến Sơn ở đây thì chắc chắn  thể cùng  ngoài ăn một bữa ngon.
Giống như Cố Tiêu và Thẩm Hi ngày đó .
Bảo rằng  ngưỡng mộ thì là giả, dẫu cho bây giờ Cố Kiến Sơn   mặt nàng  chuyện thôi cũng .