Đối với Cố Kiến Sơn, Khương Đường  chỉ nhớ nhung mà còn  lo lắng. Thỉnh thoảng nàng cũng sẽ  thăm Từ phu nhân Phùng thị, nhưng Phùng thị ở bên  cũng   thư Tây Bắc. Bà   với Khương Đường: “Không  tin tức chính là tin tức , lúc    suy nghĩ quá nhiều. Càng nghĩ sẽ càng lo lắng hơn.”
Không suy nghĩ nữa, ngày cũng dần trôi qua.
Cuộc sống như  Phùng thị  trải qua mấy chục năm,  sớm quen .
Khương Đường hỏi bà  vì    theo đến Tây Bắc, Phùng thị : “Tây Bắc thường  chiến loạn,  chỉ  trồng trọt vung cuốc,  giúp  gì. Hơn nữa,  Tây Bắc cũng    quân doanh,   qua đó chỉ  cho  phân tâm   thêm loạn mà thôi.”
Không thể  chiến trường g.i.ế.c địch,  qua đó còn cần Từ Trinh Nam chiếu cố,  bằng ở  Thịnh Kinh chờ  trở về.
Khương Đường ngẫm  cũng đúng, nhưng cũng  đúng  . Hiện giờ đại quân Tây Bắc  thu phục  Lương thành, về  còn  thể thu phục thêm thành trì khác. Khi đó thiên hạ một nhà, thương nhân sẽ đến đó  ăn,  sinh ý liền  nhân khí. Người đến  , dần dần  cũng sẽ trở nên náo nhiệt.
Có lẽ chờ thiên hạ thật sự thái bình, nàng cũng  thể  Tây Bắc xem một chút.
Chỉ là Phùng thị  chờ suốt cả mấy năm, hiện giờ các nữ nhi cũng  xuất giá, Khương Đường   qua đó  chuyện với bà  nhiều hơn.
Giống như Cố Tiêu và Thẩm Hi Hòa, vẫn luôn ở cùng một chỗ, quả thật  cho    hâm mộ.
Khương Đường thầm thở dài trong lòng,  đó   phía . Cố Tiêu và Thẩm Hi Hòa hai  bọn họ đang ăn uống vui vẻ, nàng   qua đó góp vui nữa. Tuy nhiên nàng cũng dặn dò nhân viên chạy bàn ghi  chi phí bữa ăn của hai    trong sổ sách của nàng.
Chờ lát  bọn họ ăn xong  mới  chào hỏi cũng .
Điền chưởng quầy cũng  cần nhân viên chạy bàn  chằm chằm, chính  cũng  thể nhớ kỹ, việc  cứ để cho  phụ trách là  .
Nhìn hai  ăn, Điền chưởng quầy so với chính  ăn còn cao hứng hơn. Món ăn  mới dọn lên  một lúc, còn  ăn một lúc nữa mới xong.
Cố Tiêu ăn, Thẩm Hi Hòa  đối diện bóc tôm cẩn thận tỉ mỉ. Hai bàn tay    thể   văn chương cẩm tú, cũng  thể lột  con tôm to như .
Nhúng một vòng trong nước canh, quệt lên chén cơm. Trong chén, tôm tươi đỏ rực nổi bật  nền cơm trắng,  cực kỳ ngon miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-512.html.]
Cố Tiêu ăn hai con xong mới hỏi Thẩm Hi Hòa  ăn , Trạng Nguyên lang lắc đầu: “Nàng cứ ăn  .”
 
Nói xong  chuyên tâm bóc tôm.
Cố Tiêu cúi đầu  , gắp cho Thẩm Hi Hòa mấy cái: “Cũng  cần bóc vội thế ,  cảm thấy vỏ tôm cũng ngon lắm, ngươi nếm thử vỏ tôm xem, mềm lắm.”
Thẩm Hi Hòa cũng thật sự nếm thử, đúng là  tư  vị.
Hai   đối diện , chọn cái bàn lớn, trái  cách xa,  tâm  ý ăn cơm.
Cơm trong cửa hàng cũng ngon. Không  là gạo mua ở  mà ăn  thơm  mềm. Phối hợp với đồ sứ  mắt cùng bình hoa  bàn, cảm thấy trong lòng cũng thoải mái thêm vài phần.
Bởi vì  gọi thêm một phần lẩu miến đậu phụ nữa nên đến cuối cùng còn dư  chút thức ăn  ăn hết, tiểu nhị hỏi  cần dùng giấy dầu gói phần thức ăn  mang về .
Cố Tiêu  xong sửng sốt, lập tức gật đầu: “Gói  .”
Bên  thu dọn đồ đạc xong, Cố Tiêu   thanh toán,   thông báo là    trả tiền . Nàng  cũng  giành trả tiền nữa mà chỉ : “Cửa hàng mới khai trương,  mang theo chút lễ vật đến chúc mừng khai trương.”
Cố Tiêu đặt đồ xuống, cũng  chờ gặp Khương Đường liền cùng Thẩm Hi Hòa cùng  rời .
Đồ vật  cũng  lớn, dùng hộp đựng,   đơn giản. Điền chưởng quầy bỏ đồ  ngăn kéo tủ, nghĩ lát nữa đưa cho Khương Đường.
Chờ hai   rời   chừng nửa khắc,  liền gọi  giúp việc tới khẽ thì thầm vài câu. Ánh mắt  giúp việc sáng ngời,  hắc hắc xong liền   ngoài.
Trạng Nguyên lang  đến ăn cái gì cũng  tuyên dương  bên ngoài, nếu  chẳng  là để cho    một chuyến uổng công .
Lại qua một lát Khương Đường mới từ phía   ,  thấy     liền hỏi Điền chưởng quầy. Điền chưởng quầy : “Chi phí  ghi  sổ sách của chủ nhân , là  sợ hai  đó bận việc nên  dám giữ họ . Cố Tiêu nương tử còn để  đồ đạc,  là mừng khai trương cửa hàng.”