Chỉ trong nháy mắt, trong lòng Điền chưởng quầy giống như  thứ gì đó chặn ,  xả  .
Nhìn từ xa thấy    ở cửa đón khách, mặt  tươi như hoa cúc.
Tức giận nhất chính là thật đúng là    , cũng   là bởi vì đồ ăn trong tiệm đó ngon  là vì cái gì khác.
Điền chưởng quầy tức đến đau cả răng, trong lòng cũng  cân nhắc một vài chủ ý  nhưng   nghĩ   cái gì. Tiệm lẩu mới khai trương cũng sẽ kéo dài hai ngày, tính  trong hai ngày  cũng kéo  ít khách nhân qua bên .
Chỉ là đường mở  là của chung  , cũng   cách nào xông tới  rằng   phép mở cửa hàng ở chỗ  cả.
Điền chưởng quầy cũng   tiệm đó là do chủ nhà mở   là   khác  giá cao hơn để thuê,  dáng vẻ như thế  hẳn cũng  chuẩn  từ lâu .
Ngoài trời lạnh đến tê cả răng, Điền chưởng quầy vốn   nhưng   tại   nhớ tới hai  giúp việc trong cửa tiệm nửa tháng ,  nghiến răng nghiến lợi bấm bụng tiếp tục  canh giữ ở cửa. Chờ đến tận buổi chiều,  khi khách nhân trong tiệm  về hết,  hai  từ trong tiệm bước .
Một béo một gầy, chính là hai  giúp việc  rời  hơn nửa tháng  đó.
Hai         ngoài, mà Điền chưởng quầy  ở  xa nên hai   căn bản   thấy .
Ta phi!
Điền chưởng quầy hướng về phía bóng lưng hai  nhổ một bãi nước bọt,  đó dậm cái chân  đông cứng, hận  thể xông tới đạp cho mỗi  một cước.
   đánh nữ nhân, hơn nữa, mỗi  đều  chí riêng của . Bọn họ   thì  cũng  thể  gì , cũng   quy định nào  rằng bọn họ  thể  như , chỉ là trong lòng như  mắc nghẹn, cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Điền chưởng quầy cũng   Khương Đường   đúng , liệu rằng đến ngày khai trương Trạng Nguyên lang  thể thật sự tới đây ăn một bữa?
Nếu  tới thì   bây giờ, chẳng lẽ sẽ giống như  câm nuốt hết thiệt thòi   bụng?
Nếu như việc  ăn của nhà  càng ngày càng  thì    bây giờ? Điền chưởng quầy cảm thấy đời  của   thể sẽ  vượt qua nổi cái khúc mắc  mất.
Các cửa hàng ăn theo mở   đủ nhiều , bây giờ thì  càng  hơn nữa.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-507.html.]
Hiện giờ Điền chưởng quầy cũng chỉ  thể tin tưởng  Khương Đường mà thôi. Chuyện mở cửa hàng bên     với bất cứ ai cả, chỉ sợ  cho trong lòng Khương Đường càng thêm phiền não.
Cửa hàng mới chỉ còn  mấy hạng mục  thiện nữa là xong, chưởng quầy còn  cùng   trong cửa hàng đều  về hết .
Khương Đường thỉnh thoảng cũng sẽ tới xem một chút. Hiện tại nàng lo lắng nhất   là việc  ăn của cửa hàng, dù  Cố Hiểu cũng  hứa sẽ tới, nếu   gì ngoài ý  thì hẳn là sẽ  nuốt lời. Huống hồ,   ăn thì nhất định sẽ   bắt chước  theo,   con đường của  thì cũng  thể chặn đường của  khác .
Mình ăn thịt thì cũng  cho  khác húp chút canh, cái  giống như một quy tắc bất thành văn .
Hiện tại nàng lo lắng nhất chính là Vĩnh Ninh Hầu phủ, lúc   là tháng mười một . Hồi đầu tháng mười Lục Cẩm Dao  tới đây một chuyến,  đó
liền  tới nữa. Khương Đường cũng  tiện  Hầu phủ hỏi thăm,  khi Bạch Vi chuộc   thì những chuyện trong Hầu phủ nàng hầu như càng thêm   .
Bạch Vi bảo Khương Đường đừng nóng vội, nàng : “Ta cảm thấy ngược   cần  quá lo lắng. Tứ nương tử thông tuệ, gặp chuyện cũng sẽ  hoảng, nhất định sẽ   việc gì. Hơn nữa, Hầu gia cùng phu nhân đều  gặp qua sóng to gió lớn, nhất định sẽ sớm tính toán   đó cả.”
Khương Đường gật đầu, Cố Kiến Sơn   ở đây, cũng    năm mới   thể trở về  . Từ giờ cho tới ngày thành  vẫn còn hơn ba tháng nữa, nếu   trở về kịp thì nhất định hôn kỳ cũng   đổi.
Từ tháng sáu khi  rời  cho tới bây giờ, Khương Đường  tích góp   ít bạc, xem thử trong sính lễ còn thiếu thứ gì thì bổ sung, còn   bạc  đụng tới   bốn ngàn ba trăm lượng.
Có thể tìm mua một ngôi nhà lớn hơn.
Cố Kiến Sơn hiện giờ  hai căn nhà, một căn nhỏ gần bằng căn mà nàng đang ở hiện giờ, giữ đó để khi về còn  chỗ đặt chân.
Một căn khác là ba  ba , trị giá bảy ngàn tám trăm lượng sẽ giữ   phòng cưới.
Phòng cưới  Khương Đường  qua đó xem thử, nàng cũng  chìa khóa.
Thỉnh thoảng qua đó sắp xếp bố trí cũng sẽ lơ đãng nhớ tới Cố Kiến Sơn,    ở Tây Bắc  khỏe  .
Khương Đường cũng nhớ Lục Cẩm Dao, nhưng Lục Cẩm Dao   chuyện gì lớn cả.
Chỉ là thời gian   dễ dàng  khỏi phủ.