Ngày hôm   tới một chuyến nữa, hỏi chưởng quầy đồ sứ bán thế nào nhưng   mua, chờ đến ngày thứ ba, rốt cuộc Khương Đường cũng gặp  tiểu nương tử Cố gia.
Tiểu nương tử Cố gia  xinh , cả  như tản  một cỗ linh khí, xem  là vì  một  thủ công nên khí chất cũng  ôn hòa lễ độ.
Không thể  là  trầm tĩnh, vì hành động của nàng   giống với những quý nữ thế gia nàng từng gặp qua. Nhìn  vẻ thông minh lanh lẹ hoạt bát, khiến    thấy đều cảm thấy vui vẻ.
Khương Đường nghĩ  một vị hôn thê như , tình cảm của hai  chắc chắn  .
Cố tiểu nương tử thấy Khương Đường  : “Khách nhân  xem cái gì? Đồ để bên ,  lầu cũng .”
Khương Đường : “Ta  hỏi một chút, ở đây  nhận  đồ sứ ,  buôn bán thức ăn,   mấy bộ đồ sứ  một chút,  nhất là in tên cửa hàng bọn  lên , kiểu dáng  thanh lịch nho nhã.”
Cố tiểu nương tử gật đầu hỏi: “Cái   thành vấn đề, tiểu nương tử  đặt bao nhiêu bộ?”
Khương Đường tính toán diện tích của cửa hàng mới, chỉ riêng lầu một   bốn mươi bàn,  bàn hai  và bàn bốn .
Lúc ăn cơm thường sẽ dùng một bát, một đũa và một chiếc đĩa, đũa thì cứ dùng đũa trúc là .
Lại tính đến tầng hai, khách nhân cũng sẽ  ồ tới dùng bữa cùng một lúc, đặt  một trăm bộ là .
Khương Đường : “Ta đặt một trăm bộ , khi nào thì  xong?”
Cố tiểu nương tử : “Đầu tiên là đặt cọc,  đó xem hàng mẫu, nếu  lòng thì sẽ tiến hành nung, trong vòng một tháng là xong.”
Một tháng cũng  vặn.
Khương Đường gật đầu,  yên cầu của nàng với Cố tiểu nương tử, nàng  nghĩ tới nơi  cũng  nghề , thấy đồ sứ trong cửa hàng  , hẳn là đồ  cho nàng cũng  kém .
Đặt cọc  năm lượng bạc,  khi  thành sẽ tính phần còn .
Khương Đường  quên ý đồ đến đây,  khi ký công văn xong   với Cố tiểu nương tử: “Chuyện  đều nhờ ngươi,  thì  cũng  
tìm ai. Qua một thời gian nữa cửa hàng mới của  khai trương,  mời ngươi và  trong nhà tới ăn một bữa,   ngươi  rảnh ?”
Ý đồ của Khương Đường khi đến đây  rõ ràng, lúc mới  chuyện nàng  sinh  hảo cảm với Cố tiểu nương tử,   tên nàng  chỉ  một chữ Tiêu.
 
Khương Đường cũng tự giới thiệu bản , cũng  đến nguồn gốc của lẩu Trạng Nguyên.
Khương Đường   chuyện kinh doanh của  lớn nhỏ thế nào, cũng   Cố tiểu nương tử  thể đến   .
 nàng    đáp án  nhanh.
Cố Tiêu : “Vậy hôm khai trương  sẽ đến góp vui, nhưng chắc  đợi tới tối, chuyện buôn bán của  ở đây cũng bận rộn, vị hôn phu của  bãi triều cũng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-506.html.]
muộn.”
Khương Đường nhẹ nhàng thở  : “Cửa hàng nhà  đóng cửa muộn, các ngươi tới lúc nào cũng .”
Cố Tiêu khách khí : “Còn  cảm tạ ân tình ngày đó ngươi cho hôn phu nhà  ăn cơm.”
Khách sáo hai câu, Khương Đường mới rời khỏi cửa hàng.
Lúc rời  dù  gió thổi qua cũng  cảm thấy lạnh, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, đầu óc thanh minh. Vậy là chuyện chiêu bài   giải quyết, bây giờ cho dù chỗ cửa hàng cũ bán mấy món giống  như đúc, nàng cũng  sợ.
Chiêu bài là vật chết,  mới là vật sống.
Chỉ là một mặt tiền   thể so  với Thẩm Hi Hòa? Chỉ  Trạng Nguyên lang cộng với đậu phụ phấn ti bảo thì mới thành món lẩu đậu phụ phấn ti bảo.
Cửa hàng mới vẫn còn đang trong quá trình trang hoàng, Khương Đường cũng  đợi lô đồ sứ mới.
Cách cuối tháng vẫn còn mấy ngày, mỗi ngày chủ nhân cửa hàng cứ sai  tới hỏi khi nào bọn họ mới dọn .
Điền chưởng quầy khách  : “Yên tâm , bên  đang thu dọn nồi niêu xoong chảo , mấy thứ đồ cần bỏ thì sẽ bỏ hết, tuyệt đối dọn dẹp sạch sẽ.” Khương Đường tìm  đắp lò bánh mì phía  hậu viện của cửa hàng.
Người đắp lò chính là sư phó ở phủ Vĩnh Ninh hầu.
Sư phó của phủ Vĩnh Ninh hầu tất nhiên sẽ    lò bánh mì cho  khác, cho nên  bộ Thịnh Kinh , cũng chỉ  Yến Kỉ Đường, Cẩm Đường Cư, tiệm lẩu và Khương gia  lò bánh.
Sắc mặt của  nọ   lắm, thái độ  càng kém: “Nhớ thu dọn cho sạch sẽ, còn  bàn ghế, tường gạch,  đều sẽ xem qua.”
Điền chưởng quầy vẫn khách sáo: “Yên tâm , chắc chắn là như .”
Đảo mắt là tới cuối tháng mười, buổi sáng cuối cùng của tháng mười, Điền chưởng quầy dắt theo nhóm giúp việc và nhóm sư phó mang hết nồi niêu xoong chảo dọn tới cửa hàng mới.
Cảm thấy đồ vật  nhiều lắm, nhưng tới lúc dọn cũng   chạy tới chạy lui bốn lượt.
 
Trời lạnh,  đường   tuyết đọng, đồ sứ là đồ vật đắt đỏ,  cẩn thận. Dọn xong ai nấy đều túa mồ hôi.
Lò bánh mì trong viện cũng   đập, xong khi dọn  hết  kiểm tra thêm một , cũng kiểm tra luôn cả  bàn ghế,  một ai  thể bới  .
Sau khi nghiệm thu, bọn họ  nhận  hai mươi lượng bạc đặt cọc.
Cửa hàng mới bên   chờ thêm một thời gian, mất mấy ngày nữa đồ sứ mới  thành, việc trang hoàng cũng gần tới lúc nghiệm thu.
Cửa hàng   việc gì, Khương Đường cho   nghỉ hai ngày,  thể về thăm nhà, thuận tiện nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.
Điền chưởng quầy  yên tâm chuyện ở cửa hàng nên   tới chỗ cửa hàng cũ,  thấy bọn họ treo biển hiệu mới, cũng là tiệm lẩu.