Chính viện bên  cũng   gì, đây chính là ngầm chấp thuận, Lục Cẩm Dao cân nhắc, nếu  chồng  đồng ý, nàng  cũng      dã tâm, bèn thuận thế ôm hết quyền lợi trong phủ  tay.
Nàng    từng việc từng việc cho thật ,  khi nàng  quản gia, Hầu phủ trở nên gọn gàng ngăn nắp, chuyện nhân tình qua  cũng rõ ràng trật tự, giản lược bớt những mối quan hệ  cần thiết, trong bất tri bất giác  khiến cho quyền quản gia của Hàn thị tan thành mây khói.
Nhận lấy quyền lực cũng cảm thấy  phỏng tay, nhưng chính viện bên  cũng   gì, Lục Cẩm Dao quản gia cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Đã nhiều ngày như , cho dù Trịnh thị vẫn luôn ốm đau nhưng Lục Cẩm Dao  tin bà   chuyện, chỉ  khả năng bà ngầm đồng ý, cho nên, Lục Cẩm Dao cảm thấy trận bệnh  của Trịnh thị   kỳ quặc.
Mặc dù trời trở lạnh, nhưng sức khỏe của Trịnh thị từ năm ngoái  khá hơn  nhiều,   thể đột ngột sinh bệnh như .
Nếu  vì chuyện Cố Kiến Châu và Cố Kiến Sơn ly rời kinh, nhớ nhung ấu tử
thành bệnh thì cũng  đúng, suy cho cùng Khương Đường và Cố Kiến Sơn  định   tháng sáu, đến cuối tháng sáu Cố Kiến Sơn mới rời , mà Cố
Kiến Châu  rời khỏi Thịnh Kinh hơn nửa năm,   thể kéo tới bây giờ mới ngã bệnh.
Mà   bệnh  chỉ nhất quyết kêu Hàn thị tới chăm, cố ý mặc kệ để cho quyền quản gia rơi  tay nàng … Tuy rằng  chút bất hiếu, nhưng Lục Cẩm Dao cảm thấy hình như  chồng đang giả bệnh.
 vì cái gì chứ.
Lục Cẩm Dao  nghĩ , Cố Kiến Phong   lập  thế tử, mà Hàn thị sẽ là Hầu phu nhân tương lai, để nàng  quản gia cũng là lẽ thường tình. Rốt cuộc là chuyện gì  khiến Trịnh thị   một vòng tròn để đoạt lấy quyền quản gia trong tay nàng .
Cho nên nàng   hỏi Khương Đường một chút.
Khương Đường ngẩn , nhẹ giọng hỏi: “… Tỷ quản gia một  ?” Lục Cẩm Dao : “ , nhị phòng  để ý mấy chuyện , tam phòng bên  mới  sinh hài tử, lúc  vẫn đang ở cữ, chuyện lớn chuyện bé trong phủ đều tìm đến , đối bài trong phủ cũng  đưa đến chỗ . Lần  Tứ gia trở về, trong phủ đang chuẩn  gia yến, chuyện  cũng do  lo liệu. Ngươi  xem rốt cuộc chuyện  là  …”
Chuyện   liên quan  lớn, nàng   thể  với nha , cũng  thể  với nhà  đẻ, càng  thể  với hảo bằng hữu của nàng , Lục Cẩm Dao nghĩ mãi chỉ  thể nghĩ tới Khương Đường.
Vì quyền lợi tới tay mà động tâm,  vì những điều khác thường   cho sợ hãi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-503.html.]
Khương Đường : “Có khi nào là đại phòng   sai chuyện gì ?”
Nàng cũng chỉ  thể   như ,  khi đính hôn nàng và Cố Kiến Sơn cũng từng nhắc nhở một , nhưng lúc Lục Cẩm Dao   hiểu.
Lục Cẩm Dao  khựng , cảm thấy  khó hiểu   thể tin .
Đại phòng   sai chuyện gì đó… Hình như chỉ  cái lý do  mới  thể giải thích  chuyện một cách rõ ràng.
 rốt cuộc là chuyện gì  khiến  chồng  giả bệnh giữ Hàn thị  trong phủ, từ từ đoạt  quyền quản gia của nàng  chứ. Trong một khoảnh khắc,  lưng Lục Cẩm Dao túa đầy mồ hôi lạnh.
Lục Cẩm Dao  Khương Đường, thở gấp hai   mới : “Ta cũng  rõ ràng lắm, nếu thật sự là  thì chắc chắn  là một chuyện  nhỏ…”
Khương Đường an ủi : “Tỷ tỷ  đừng lo lắng,  bộ dạng  của phu nhân là , cho dù trời  sập xuống thì vẫn  thể chống lên , phu nhân cùng Hầu gia  hoảng loạn, tỷ cũng đừng nóng vội.”
Trong lòng Lục Cẩm Dao  mắng Hàn thị cùng Cố Kiến Phong   bao nhiêu , đúng là thứ  việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, nàng    chuyện Cố Kiến Phong thăng quan  đơn giản như  mà, còn  một dạo Hàn thị ăn mặc trang điểm  giống như , nếu phát hiện sớm một chút,  thể nào sẽ xoay chuyển  tình thế .
Trong  cảnh hiện tại, leo càng cao thì  càng vững , Lục Cẩm Dao  hiểu vì   nhân lúc  phân gia sớm một chút,  cứ cột cả nhà  một cái thuyền, trêu tới tai họa ngập đầu, nàng  chỉ  thể tính toán nhiều hơn một chút.
Lục Cẩm Dao bình tĩnh , nghiêm túc : “Đường nhi,   chuyện  xin ngươi giúp.”
Khương Đường: “Tỷ tỷ   là hại  tổn thọ , giữa  và tỷ   thể  tới chữ “xin” , tỷ cứ  ,  đồng ý hết.”
Lục Cẩm Dao khẩn thiết : “Nếu  một ngày Hầu phủ xảy  chuyện, ngươi giúp  chăm sóc Chiêu ca nhi, còn  Thịnh ca nhi của tam phòng.”
Sinh nhật của Cố Ninh Thịnh rơi  ngày mùng tám tháng mười,  sinh nhật của Trịnh thị hai ngày, bây giờ bé còn  đầy tháng .
Hài tử nhỏ như , nếu thật sự xảy  chuyện,  đưa tới đại lao thì e rằng khó giữ  mạng sống.
Vân thị  mong chờ hài tử   lâu.