Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 502
Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:02:54
Lượt xem: 12
Dùng lại đồ vật sẵn có để mở một cửa hàng mới, cũng không nhất định phải bán món đậu phụ phấn ti bảo, có lẽ thứ bọn họ muốn chỉ là cái bảng hiệu lẩu Trạng Nguyên mà thôi.
Khách quen của tiệm lẩu đều biết tân khoa Trạng Nguyên Thẩm Hi Hòa từng tới nơi này dùng cơm, chuyện này đã mời chào không ít khách nhân tới đây. Nếu dựa vào điều này để kéo khách cũng không cần quan tâm cửa hàng bán cái gì, chỉ cần hương vị không quá tệ thì sẽ buôn bán rất được.
Hơn nữa người ta cũng không nói dối, cũng không ăn cắp ăn trộm, Khương Đường cho dù có lý cũng trở thành vô lý.
Suy cho cùng Thẩm Hi Hòa đã từng ăn cơm ở đây thật.
Khương Đường nhớ Cẩm Đường Cư có hai gian cửa hàng, gian thứ nhất đã gia hạn thời hạn thuê thêm một năm, phí thuê không đổi. Tất nhiên chuyện này cũng có một phần nguyên nhân do Lục Cẩm Dao là tức phụ của phủ Vĩnh Ninh hầu, lại còn là cô nãi nãi của phủ Bình Dương hầu.
Mà Cố Kiến Sơn đã rời khỏi Hầu phủ, Khương Đường đính hôn với hắn, tất nhiên sẽ không có một chút liên quan nào tới phủ Vĩnh Ninh hầu.
Huống chi Cố Kiến Sơn bây giờ cũng không ở Thịnh Kinh.
Hắn rời khỏi Hầu phủ không chỉ đơn giản là tách ra khỏi Hầu phủ như vậy.
Khương Đường thầm nghĩ, vốn dĩ lúc mới mở cửa hàng cũng không cần Cố Kiến Sơn hỗ trợ, hiện giờ xảy ra vấn đề cũng nên tự mình giải quyết.
Không thể vì đã đính hôn mà dựa dẫm vào hắn.
Nàng đã nghĩ được hai biện pháp để phòng ngừa chu đáo, một là xem thử chủ nhà bên đó có thật sự muốn mở cửa hàng hay không, nếu có mở thì phải qua lại với bên đó một chút, dùng tình cảm để giải quyết chuyện này. Nhưng hiệu quả của biện pháp này rất thấp, nếu đã dám mở cửa hàng thì chắc gì sẽ nghĩ đến tình cảm.
Biện pháp thứ hai là mời Thẩm Trạng Nguyên tới đây ăn một bữa, bọn họ sẽ mất đi chiêu bài Thẩm Hi Hòa này.
Ngự Triều đề cao người đọc sách, sau khi bảng vàng được công bố, Thẩm Hi Hòa cũng không đến đây ăn cơm nữa.
Hẳn là người nhà của hắn đã vào kinh, hắn cứ thế mà ăn cơm ở nhà.
Nếu người nhà của hắn vào kinh thì càng tốt, nghe nói Thẩm Hi Hòa có một thê tử chưa qua cửa, đã đính hôn từ khi còn bé, tình cảm rất tốt. Nàng đi nói chuyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-502.html.]
với Thẩm Hi Hòa có vẻ không tiện, nhưng có thể đi gặp vị hôn thê của Thẩm Hi Hòa, nghĩ cách nhờ nàng ấy đưa Thẩm Hi Hòa tới đây ăn một bữa.
Khương Đường nói cho Lục Cẩm Dao nghe ý tưởng này: “Nếu mời không được thì ta sẽ nghĩ cách khác.”
Lúc trước mời thí sinh dự thi đến ăn cũng là để quảng cáo thương hiệu cửa hàng, Thẩm Hi Hòa đỗ Trạng Nguyên, mục đích của nàng cũng đã đạt được. Cho dù vị hôn thê của hắn không chịu tới thì cũng hợp tình hợp lý, không thể miễn cưỡng người khác.
Lục Cẩm Dao thở dài nói: “Sao khắp nơi đều là kẻ tham lam thế này, thật không biết xấu hổ. Bạch Vi là người tinh thông tin tức, ngươi nhờ nàng ấy hỏi thăm xem vị hôn thê của Thẩm Trạng Nguyên thích cái gì.”
Đụng trúng loại người không biết xấu hổ, cũng chẳng còn cách nào khác. Khương Đường cười cười: “Được, ta đi làm thử một ít thức ăn mới đã, mấy thứ kia cứ ăn hoài cũng ngán. Còn có cửa hàng bên kia, nhờ người giúp thông báo vị trí của cửa hàng mới, dán một tờ bố cáo trước cửa. Chúng ta cứ chuẩn bị trước đi, cũng không thể để tới lúc có chuyện lại trở tay không kịp.”
Lục Cẩm Dao nói: “Nếu có chỗ nào cần ta hỗ trợ thì cứ nói.”
Đôi khi người quyền thế không phải lúc nào cũng gặp điều thuận lợi, trong triều bây giờ đang rung chuyển, kẻ nào cũng phải vô cùng cẩn thận, Lục Cẩm Dao cũng không tiện ra mặt.
Người khác bán cho ngươi mặt mũi thì ngươi cũng phải trả cho người ta thể diện, mình tới cầu người ta và người ta cầu mình là hai chuyện khác nhau.
Cũng may không có người nào bắt chước được điểm tâm của Cẩm Đường Cư Cư, dựa vào hầm bằng mà Khương Đường đã xây dựng vào năm ngoái, năm nay đã kiếm lời không ít bạc. Nhưng sang năm cũng không còn may mắn như vậy nữa, có vẻ như mọi người đều sẽ nghĩ đến chuyện trữ băng để dùng.
Khương Đường: “Ta nhất định sẽ không khách sáo với Lục tỷ tỷ. Đúng rồi, tỷ tỷ nói có việc muốn nói với ta, là chuyện gì vậy?”
Lục Cẩm Dao trầm ngâm một lát rồi nói: “Chắc ngươi cũng biết chuyện lần trước phu nhân ngã bệnh. Hiện tại ta là người quản gia ở Hầu phủ.”
Chuyện này nói tới thì rất dài.
Ban đầu chỉ là do Hàn thị phải chăm bệnh, không có thời gian nhàn rỗi, có việc gì chỉ có thể tới chính viện tìm Hàn thị, sau đó Trịnh thị lên tiếng, trong phủ có chuyện gì thì cứ tới tìm nàng ấy.
Sau đó có một dạo thân thể Trịnh thị bỗng khá hơn một chút, Yến Kỉ Đường cũng thanh tĩnh được hai ngày, sau đó Trịnh thị lại bị bệnh, nhưng sau khi bà khỏi bệnh, quản sự trong phủ vẫn đến Yến Kỉ Đường tìm nàng ấy như cũ.