Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 492
Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:00:58
Lượt xem: 20
Nếu người kế vị là Tần vương, việc này Vĩnh Ninh Hầu cũng sẽ không dễ dàng vạch trần rồi bỏ qua như vậy.
Làm trái gia phong, làm cho trong nhà rối tung lên, bắt hắn phải đến thu dọn một mớ hỗn độn. Chỉ bởi vì một cái gọi là công tòng long mà coi như không có chuyện gì xảy ra sao?
Chuyện này sao có thể bù đắp nổi chứ?
Vĩnh Ninh Hầu biết trong lòng Trịnh thị không dễ chịu, trong lòng hắn cũng không dễ chịu. Trong triều càng lúc càng loạn, hắn hiện tại chỉ giữ một chức quan nhàn tản. Phẩm giai tuy cao nhưng trong tay cũng không có thực quyền. Mấy ngày trước thượng triều, Lại Bộ Thượng thư thượng tấu, nói rằng hiện tại thái bình thịnh thế cũng nên lập Thái tử.
Mặc dù không nói rõ ủng hộ ai lập ai nhưng lại có ý ép Hoàng Thượng lập thái tử.
Lại Bộ Thượng thư nói, lập Thái tử có lợi cho việc củng cố triều cương. Hiện giờ Tây Bắc đại thắng, có một vị Thái tử tài đức vẹn toàn thì có thể làm phấn chấn quân tâm.
Lúc ấy Hoàng Thượng cũng cân nhắc một lúc, sau đó hỏi Lại Bộ Thượng thư: “Ái khanh cảm thấy vị hoàng tử nào thích hợp nhất để lập làm Thái tử?”
Sau khi nghe những lời này, cả triều đình lặng ngắt như tờ, ngay cả một cái kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Lúc này Lại Bộ Thượng thư quỳ trên mặt đất: “Thần không dám...”
Mà An Khánh Đế lại cười ôn hòa: “Ái khanh không cần khẩn trương như thế, trẫm chỉ thuận miệng hỏi thôi.”
Hắn phất phất tay: “Ái khanh không cần quỳ, đứng lên đi.”
Lại Bộ Thượng thư ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vội vàng đứng dậy trở lại vị trí của mình.
An Khánh Đế nói: “Chuyện lập Thái tử này trẫm cũng đang cân nhắc, chư vị ái khanh có thể vì trẫm phân ưu, trẫm cảm thấy rất được an ủi.”
Vĩnh Ninh Hầu không biết lời này là thật hay giả, nhưng nếu hắn còn chưa thỉnh lập Thái tử mà đại phòng đã tính toán vị trí Thái tử, giả sử như vị trí đó đã chắc
chắn rồi thì hắn cũng sẽ thất vọng vô cùng.
Nhưng từ một phương diện khác mà nói, An Khánh Đế hiện tuổi đã cao, lúc này thoái vị bảo dưỡng tuổi thọ cũng tốt hơn là để cho mấy nhi tử ngóng trông hắn chết.
Hà tất phải chờ huynh đệ tương tàn phụ tử g.i.ế.c nhau.
Thiên gia, càng không có cái gọi là tình phụ tử. Dù sao thì An Khánh Đế cũng như thế này mà bước lên ngôi vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-492.html.]
Vĩnh Ninh Hầu chính là nhớ thương tình phụ tử mới làm những việc này. Những việc hắn làm bây giờ đều là vì Hầu phủ, mà Cố Kiến Hiên ở Đốc Sát Viện, xem như là thuộc hạ của phụ thân Hàn thị Hàn Văn Bách. Tuy rằng ở giữa có mấy người ngăn cách nhưng vẫn không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Đối với Cố Kiến Hiên, trong lòng Vĩnh Ninh Hầu cảm thấy hổ thẹn. Đây là ấu tử của đại ca hắn, học vấn tốt tuổi còn trẻ, nếu sắp xếp tốt thì trong tương lai tiền đồ sẽ không thể hạn lượng. Nhưng hôm nay hắn bị cuốn vào triều đình phân tranh, cho dù như thế nào, Vĩnh Ninh Hầu cũng phải bảo vệ Cố Kiến Hiên.
Vĩnh Ninh Hầu hổ thẹn, Trịnh thị làm sao không thẹn với lương tâm cho được. Lúc trước bà ấy còn muốn làm mai Cố Kiến Hiên cùng với Khương Đường.
Hiện giờ, người cùng Khương Đường đính thân lại trở thành nhi tử bà ấy.
Còn có Lý phu nhân bên kia nữa, bà ấy vẫn luôn hỏi thăm về Khương Đường. Lần trước hai người gặp nhau, ai cũng ngại mở lời. Trịnh thị cảm thấy bà ấy bị
nghi ngờ rằng ban đầu bà ấy lảng tránh cố ý lừa gạt, mà Lý phu nhân lại tức giận vì lúc đó Trịnh thị không nói thật, lại không tiện ở thời điểm này đ.â.m vào n.g.ự.c Trịnh thị.
Cố Kiến Sơn đã rời khỏi Hầu phủ rồi, có nói thêm gì nữa cũng vô dụng. Mắt thấy hôn sự đều đã định ra rồi, chẳng lẽ còn có thể hối hôn.
Hối hôn không phải là chuyện nhỏ.
Chỉ là Lý phu nhân cảm thấy lúc trước nói thẳng là tốt rồi. Khương Đường xinh đẹp, người lại tràn đầy linh khí, thứ tử kia của bà ấy còn buồn bực không vui mất mấy ngày.
Đầu kia, bốn người ở Thắng Thiên Hạ ăn một bữa cơm. Bốn người, sáu món một canh, đều là những món đặc sắc của tửu lâu, hương vị thơm ngon chế biến tinh tế hương vị đều đầy đủ.
Phùng thị làm người sảng khoái, cũng không phải là bà bà của Khương Đường,
đương nhiên sẽ không dặn dò cái này hỏi cái kia, chỉ nói chuyện với Lục Cẩm Dao về những chuyện thú vị của các nhà, bảo Cố Kiến Sơn kể về phong cảnh
Tây Bắc là xong một bữa cơm vui vẻ.
Sau khi ăn cơm xong, Lục Cẩm Dao tiễn Phùng thị đi trước. Sau khi tiễn người đi, nàng nhìn về phía Cố Kiến Sơn và Khương Đường, thấy Cố Kiến Sơn không có ý muốn đi liền nói: “Vậy nhờ Cố công tử đưa gia muội về vậy.”
Cố Kiến Sơn gật đầu: “Ta cùng với Khương cô nương tiễn Tứ tẩu.”
Bối phận này thật đúng là không dễ bàn. Hai người còn chưa thành thân, hơn nữa Lục Cẩm Dao không thật sự nhận Khương Đường làm muội muội, còn Cố Kiến Sơn vẫn gọi Lục Cẩm Dao là Tứ tẩu.
Lục Cẩm Dao ngồi xe ngựa trở về Hầu phủ, Cố Kiến Sơn nhìn về phía Khương Đường nói: “Đi dạo trên đường một vòng rồi ta lại đưa nàng về nhé?”