Lời  cũng là để tránh cho mấy lời  dễ  truyền  ngoài. Dù  thì Cố Kiến Sơn cũng  rời khỏi Hầu phủ, mà Khương Đường  là nha  của Vĩnh Ninh Hầu phủ,  thể thiếu   ba  bốn.
Phùng thị : “Cái khác  , chỉ cần gả tới liền quản gia . Không đến mức   cho   trăng cho trăng nhưng ít nhất  chuyện cũng
 như ý. Cũng hy vọng Tứ nương tử cân nhắc suy xét thật kỹ.”
Lục Cẩm Dao  , Bạch Vi  phía  bưng chén  đặt  mặt khách nhân.
Lục Cẩm Dao thong thả ung dung uống một ngụm , nhẹ giọng : “Kết  là chuyện  của cả hai họ, Từ phu nhân cùng lệnh chất là  như thế nào  đều  rõ, cũng nguyện ý để cho gia  cùng Cố công tử trở thành một đôi giai lữ.”
Không đợi Cố Kiến Sơn vui mừng quá sớm, Lục Cẩm Dao  : “ mà  còn  hỏi Cố công tử mấy câu,   Cố công tử  nguyện ý trả lời ?”
Cố Kiến Sơn  dậy : “Đương nhiên là tại hạ nguyện ý.”
Lục Cẩm Dao hỏi: “Ngươi  nguyện ý trân trọng gia  đồng thời trân trọng
bản  ? Ta cũng  Cố công tử quanh năm suốt tháng ở Tây Bắc,  cũng  hy vọng   gả qua   ngày đêm lo lắng, cho nên vẫn
hy vọng Cố công tử trân trọng bản   đồng thời chiếu cố gia ,  thể cùng gia  bạc đầu giai lão thì  thể  hơn  nữa.”
Kỳ thật Lục Cẩm Dao còn   chuyện khác, chẳng hạn như  nạp   nuôi ngoại thất,    tâm  ý, thể xác và tinh thần như một.
 những chuyện    là chuyện nàng  thể quản. Chuyện tình
cảm nàng cũng  thể nhúng tay , đương nhiên nàng mong đợi hai   khi thành  sẽ vẫn ngọt ngào như lúc ban đầu, ở bên  đến bạc đầu
răng long, đừng coi những nỗ lực hiện tại là nguồn gốc của sự hối hận  . Khương Đường bên , Lục Cẩm Dao cũng sẽ  một chút.
Sau khi thành   sẽ khác,  một  nam nhân, lúc  chiếm  thì hao tâm tổn trí tìm cách  , lúc chiếm      quý trọng nữa.
Tuyệt đối đừng cảm thấy  khi gả qua   nghĩ Cố Kiến Sơn  đổi hoặc là đối xử với   ,  và  khi thành  luôn  sự khác biệt.
Cố Kiến Sơn thận trọng gật đầu: “Tại hạ sẽ tuân theo lời Tứ nương tử , trân trọng Khương cô nương cũng giống như trân trọng bản  .”
Lục Cẩm Dao  gật đầu: “Vậy thì cửa hôn sự ,  đồng ý.”
Khương Đường   bình phong, trong lòng trăm mối cảm xúc đan xen. Một bên là vì những lời Lục Cẩm Dao  , một bên  vì hôn sự sắp tiến hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-489.html.]
Trên mặt Phùng thị cũng hiện rõ nét vui vẻ: “Vậy thật đúng là quá , bên   khi hợp bát tự xong  sẽ mời  tính ngày đính hôn.”
Bát tự thì  đó Phùng thị  tìm  hợp qua , bây giờ  tìm  tới hợp bát tự chỉ là để cho đủ thủ tục mà thôi, cũng là vì để hôn sự  tiến hành
thuận lợi.
Lục Cẩm Dao  sinh thần bát tự của Khương Đường đặt  trong hà bao giao cho Phùng thị. Phùng thị cất cẩn thận,  đó phất tay, nha   phía  bưng hộp gấm lên giao cho Bạch Vi.
Phùng thị : “Đây là một chút tâm ý của chúng , cũng là lễ gặp mặt cho Khương tiểu nương tử.”
Cố Kiến Sơn ngẩn   hộp gấm, trong mắt xẹt qua một tia khó hiểu. Lục Cẩm Dao  mở , bình tĩnh nhận lấy: “Bên  chúng  cũng chuẩn  lễ vật cho Cố công tử, cũng là một chút tâm ý, Bạch Vi.”
Bạch Vi từ phía  lấy tráp , đưa đến  mặt Phùng thị. Phùng thị  rạng rỡ: “Tóm  đều là vì hài tử cả, chúng   chuẩn  tiệc rượu đặt ở tửu lâu Thắng Thiên Hạ, chút nữa chúng  cùng  qua đó.”
Đính  là chuyện vui, hai nhà nên  cùng  ăn một bữa cơm.
Tuy rằng Khương Đường  trù nghệ , nhưng cũng   đạo lý để cho tiểu nương tử  xuất giá  một bàn thức ăn.
Lục Cẩm Dao vui vẻ đồng ý, bên  trao đổi hôn thư cùng tín vật xong, hôn sự  coi như   định .
Người  đính   thì xem  như vị hôn phu hôn thê, chỉ trừ việc chính thức gả  qua, còn  các quan hệ liên hệ đều .
Ngày lễ tết  khi thành , hai nhà   qua  . Năm đầu tiên còn  tặng đồ cho bà mối để tỏ vẻ kết  vui vẻ.
Sau khi cầu  xong Phùng thị  còn việc gì nữa, Cố Kiến Sơn  ở  nhưng lúc    theo Phùng thị.
Lục Cẩm Dao bảo Hoài Hề đưa tiền mừng cho Vương bà tử,  đó tự  tiễn   ngoài.
Xuân Đài Minh Triều vẫn  thể rời ,  đối chiếu sính lễ với danh mục quà tặng, nâng  trong nhà mới .
Hết thảy  tiến hành ngay ngắn, trật tự.
Lục Cẩm Dao tiễn  ,  bảo Hoài Hề đưa tiền mừng cho những gã sai vặt nâng sính lễ. Những thứ  đều là việc nhà gái nên .
Dù  nàng cũng là   thành ,  những thứ  đều  thành thạo.
Xuân Đài Minh Triều thấy Lục Cẩm Dao liền hành đại lễ: “Gặp qua Tứ nương tử.”