Rất nhanh  đến ngày hai mươi sáu tháng năm, vốn mấy ngày cuối tháng  đều cực kỳ nóng, nhưng hôm nay thời tiết   ,   từng trận gió mát lạnh thổi qua.
Trên trời mây trắng trôi lững lờ, chỉ  ở phía đông là ánh lên màu vàng sáng.
Sáng sớm, mặt trời còn  ló dạng, từ đầu ngõ  xuất hiện một chiếc xe ngựa hoa mỹ dừng tại đó, nhà đầu ngõ  từ trong viện   ngoài, giương mắt  thấy một nương tử y phục hoa lệ từ  xe bước xuống,  đầu đeo trâm cài vàng, búi tóc phụ nhân, khí độ như hoa.
Nhìn cũng  giống  ở loại địa phương , nét  cũng  giống với Khương Đường. Trên    mang theo quý khí, mặt mày dịu
dàng hào phóng, mà Khương Đường  là mỹ diễm.
Rất nhanh, lão bà tử ở đầu ngõ  qua khe hở thấy   biến mất, bà   mấy bước, duỗi cổ   ngoài, thấy vị mỹ phụ nhân  nhấc chân bước  Khương gia.
Ngay cả mũi giày lộ  cũng  mắt, đây là quý nhân ở chỗ nào tới .
Hôm nay Lục Cẩm Dao chọn mặc bộ y phục  trọng thành thục nhất của nàng,
màu sắc là thu ba lam, hoa văn thêu  mặt cũng thành thục, chính là vì chống lưng cho Khương Đường.
Từ phu nhân Phùng thị tuổi  nhỏ, là tỷ tỷ của Khương Đường, dù thế nào cũng  chững chạc một chút.
Lục Cẩm Dao đến sớm, lúc tới còn sờ sờ đầu Điểm Kim Ô Kim. Hai con ch.ó  uy phong lẫm lẫm, xoa đầu một cái liền kêu hừ hừ,   mặt đất lăn lộn cho đám  gãi ngứa, so với   nàng đến thì  lớn hơn nhiều.
Khương Đường  ở phía  Điểm Kim Ô Kim, gọi một tiếng Lục tỷ tỷ. Lục Cẩm Dao  đánh giá Khương Đường, cảm thấy hôm nay nàng cực kỳ xinh . Tóc chải kỹ, phía   mấy cây trâm  mắt, khuyên tai là trân châu,   sáng rọi.
Quả thật  , đến ngày mặc áo cưới sẽ còn  hơn cả hôm nay. Ngược   vài phần bộ dáng trưởng thành.
Lục Cẩm Dao : “Mặc dù là đính  nhưng  là tỷ tỷ ngươi, cũng  đồ đưa
cho ngươi. Còn  phu nhân bên , cũng nhờ  mang đồ tới.”
Tuy rằng   tới nhưng Trịnh thị  hôm nay hai  đính .
Vốn dĩ Trịnh thị  dẫn theo bà mối tới đây, nhưng mà... Tính  cũng  kém.
Lục Cẩm Dao  : “Nếu bây giờ ngươi  xem thì cứ xem, còn  thì chờ đính  xong  xem cũng .”
Khương Đường  : “Vậy chờ đính  xong   xem .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-486.html.]
Nàng cho rằng Trịnh thị căn bản  quan tâm chuyện nàng cùng Cố Kiến Sơn đính ,   nghĩ rằng còn đưa đồ tới, ít nhất  thể  cho Cố Kiến Sơn cao hứng một chút.
Lục Cẩm Dao : “Cho dù phu nhân  thể tới đây, nhưng ở trong lòng bà  vẫn thừa nhận ngươi là con dâu.”
Tâm trạng Khương Đường lúc  cũng  quá rõ ràng. Biết Trịnh thị tặng đồ, trong lòng giống như  một tầng sương mù, nhưng  khi  Lục Cẩm Dao  thì  vui vẻ hơn một chút. Cố Kiến Sơn  để cho nàng chịu ủy khuất gì, cho dù là Hầu phủ cũng  để cho nàng chịu ủy khuất gì.
Khương Đường bật : “Tỷ tỷ,  thọ yến của phu nhân năm nay  còn  thể đến dự ?”
Lời  là thăm dò, nhưng Lục Cẩm Dao  lắc đầu, nàng   lừa gạt Khương Đường, cũng    những chuyện  . Với tình huống hiện tại, Khương Đường  thể .
Tất cả   đều  Cố Kiến Sơn  rời khỏi Vĩnh Ninh Hầu phủ để cưới Khương Đường  thê tử. Nếu như nàng tham gia thọ yến của Trịnh thị,   đến gì khác, Vĩnh Ninh Hầu  nổi trận lôi đình lên .
Khương Đường thầm nghĩ, vốn dĩ    thể , nhưng đưa vài thứ qua đó cũng .
Lục Cẩm Dao: “Được , hôm nay là ngày vui của ngươi, chờ  tới cửa cầu  .”
Theo lý thuyết, Khương Đường  nên lộ diện, nhưng mà đặt bình phong  ở trong phòng , ai cũng sẽ  .
Cầu  là việc của trưởng bối, mà Cố Kiến Sơn cho dù  tới thì cũng chỉ  thể ở một bên .
Đến giờ Thìn, bên ngoài tiếng  chen chúc, Ô Kim Điểm Kim  sủa vang một trận. Lục Cẩm Dao  quanh trong sảnh xem còn chỗ nào   nữa ,  khi xác nhận xong hướng về phía Hoài Hề gật đầu: “Đi xem là ai tới.”
Hai tay Hoài Hề đan chéo  bụng, hành lễ xong liền  cửa xem thử, mà Bạch Vi  ở phía  Lục Cẩm Dao, trong lòng nhịn   vui mừng hớn hở.
Tuy rằng  khi nàng chuộc  xong  chắc sẽ  như thế , nhưng nha  đều   là tiện mệnh.
Gặp  Lục Cẩm Dao là các nàng mệnh , nhưng   ít nha   tống cổ đến thôn trang,  việc mệt sống mệt chết,  đó vô thanh vô tức liền  còn.
Lặng yên  một tiếng động.
Theo nàng , nha  đại phòng cũng   như ý.
Mà Khương Đường, là  đầu tiên từ Vĩnh Ninh Hầu phủ   ngoài.
 
Rất nhanh Hoài Hề  trở , hành lễ : “Hồi đại nương tử, là Trường Ninh Hầu phu nhân tới cửa cầu .”
Lục Cẩm Dao chậm rãi phất tay: “Mời .”