Khương Đường cảm thấy hôm nay Cố Kiến Sơn khá kỳ lạ,    lạ ở chỗ nào, nàng ngẩng đầu hỏi: “Có  ngươi  gì   ?”
Cố Kiến Sơn lập tức lắc đầu: “Không , chỉ là bưng cơm thôi mà.” Nói xong,  nhịn   nở nụ .
Khương Đường chuẩn   ít thứ, vốn   Cố Kiến Sơn thấy nàng chuẩn  nhiều đồ như , nhưng nghĩ , vốn cũng là bởi vì  nên nếu thấy cũng chẳng  cả.
“Được ,  thôi.”
Phòng bếp và nhà chính cũng chỉ cách  một bức tường, bên trong đồ đạc cũng  ít, củi đốt, than củi, còn  mấy hũ dưa cải muối lớn nhỏ các loại.
Khương Đường  Cố Kiến Sơn mở nắp nồi ,  đó cũng bưng  bộ thức ăn qua, bưng qua  vài .
Cố Kiến Sơn: “ lúc  đang đói bụng, hôm nay ở chỗ ngươi ăn nhiều một chút.”
Lời  cũng   giả dối, cũng    Khương Đường  nhiều mới cố ý ăn nhiều. Hôm qua bận rộn suốt cả một ngày, buổi sáng  đuổi
 khỏi phủ,  đó  quan phủ  hộ tịch, buổi chiều thu dọn đồ đạc.
Suốt cả một ngày chỉ mua một ít thức ăn bán  đường phố để lấp đầy  dày.
Chính viện   sẽ  giữ  ở  ăn cơm nữa,  ngược   thiếu bạc, nhưng thích cảm giác hai  cùng  xuống ăn chung như .
Cố Kiến Sơn hỏi: “Ngươi  ăn ?”
Khương Đường gật đầu, bây giờ là giờ nào, nàng  ăn từ lâu .
Cố Kiến Sơn : “Vậy  ăn chung một ít với  , nếu   ăn một  cũng ngại.”
Hắn ở quân doanh bận rộn, tháng   ở Tây Bắc,  tiện  thư.
Hơn nữa đồ vật  gửi  ngoài   nhiều thứ đều   kiểm tra qua một lượt, cuối cùng dứt khoát   nữa.
Những bức thư mà Khương Đường  cho  thì  đều nhận , lúc trở về  hỏi Xuân Đài, cũng hiểu tình hình  ít, nhưng  vẫn  chính miệng hỏi một chút, chính tai  Khương Đường  một : “Lúc    ở đây, ngươi sống như thế nào?”
Khương Đường chọc chọc bánh nướng mà Lưu đại tẩu mua tới, : “Rất ,  khi ngươi   liền  Giang Nam,  đó bận rộn chuyện cửa hàng mới. Ở bên  thương nhân nhiều hơn,  chỉ  nhiều  mà một đám tâm nhãn so với tổ ong còn nhiều hơn. Có một nhà còn tính toán chúng  nữa, chỉ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-471.html.]
 qua thôi là   đang tính kế , ngươi      gì ?”
 
Cố Kiến Sơn  cúi  xuống, nghiêm túc hỏi: “Làm gì?”
Khương Đường : “Muốn lấy điểm tâm của Cẩm Đường Cư mang tới cửa hàng của bọn họ bán,    ngốc,   thể  loại chuyện  chứ.” Khương Đường  xong nhịn   liền , cũng   là đang  việc ,  là bởi vì Cố Kiến Sơn , hình như cũng là  khi nở nụ  nàng mới     miệng   nhếch lên.
Cũng   tại .
Cố Kiến Sơn  : “Quả thực tâm nhãn so với tổ ong còn nhiều hơn, đặt điểm tâm bán ở nơi đó, rốt cuộc là điểm tâm của ai cửa hàng của ai, nghĩ thật là . Ngươi  Giang Nam, cũng  dễ dàng,  đến,  còn  chia lợi nhuận của Cẩm Đường Cư nữa, lúc  là Tứ tẩu tìm  để hợp tác.”
Lúc  Lục Cẩm Dao nhiều  thăm dò,  nghĩ cách tránh những lời đó.
Lục Cẩm Dao  sớm , nếu như   Lục Cẩm Dao, cũng sẽ   tới hôm nay.
Khương Đường : “Kỳ thật cũng  ,  Hoài Hề giúp đỡ, còn  một đám  ở trong cửa hàng  cùng  nữa.  mà   ngoài  cũng  thêm kiến thức, cho   ngoại trừ Thịnh Kinh còn  nơi khác, phong cảnh  đẽ, cảnh sắc  như tranh vẽ.”
Cố Kiến Sơn: “Ta  từng đến Giang Nam, ngày  nếu  cơ hội, ngươi   cùng  một  nữa .”
Cố Kiến Sơn  , giọng  ấm áp  giống  , nhưng trong lòng   run rẩy: “Khương cô nương,  hiện giờ  rời khỏi Vĩnh Ninh Hầu phủ. Nếu cô nương gật đầu, ít ngày nữa  sẽ mời  tới cửa cầu hôn. Người nọ chính là phu nhân quan  của , cũng là  chủ trì lễ cập kê cho ngươi.”
Trường Ninh Hầu phu nhân Phùng thị là phu nhân của Từ Hoa Nam, hai  thành  với , cho đến nay cũng  từng  lòng.
Cố Kiến Sơn : “Cô nương cũng đừng lo lắng  cùng Hầu phủ  bất kỳ liên lụy nào,  hiện giờ cùng Vĩnh Ninh Hầu phủ   quan hệ gì hết. Việc hôn nhân của , tất cả đều do chính bản    chủ.”
Cố Kiến Sơn: “Còn nữa, chuyện rời khỏi Vĩnh Ninh Hầu phủ là quyết định của , là vì bản  ,  liên quan đến cô nương.”
Quả thật là vì cưới Khương Đường, nhưng  cho cùng vẫn là vì chính .
Cố Kiến Sơn  lơ đãng bình thường, giống như việc  cũng nhẹ nhàng bâng quơ dễ dàng như .
Khương Đường đột nhiên nhớ tới ngày đó ở Cẩm Đường Cư  , cũng là Cố Kiến Sơn .
Rời khỏi Vĩnh Ninh Hầu phủ.