Luận về tài ăn , Hàn thị  bao giờ hơn  Lục Cẩm Dao.
Hàn thị miệng khô lưỡi khô,   gì đó nhưng   nên lời. Ngàn tính vạn tính, nàng  cũng  ngờ Cố Kiến Sơn  hồ đồ  thời điểm , khó trách   nàng   với bà bà chuyện  mối   cho Cố Kiến Sơn, bà bà  chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt.
Chắc là   từ lâu .
Sáng nay nàng  còn  chính viện hỏi, vì  Yến Hồi Đường  mang đồ  ngoài, bà bà  như thế nào nhỉ,  là phụng chỉ...
Cái  rõ ràng cũng là sớm .
Khuôn mặt Hàn thị càng ngày càng trắng,  cũng   yên. Mấy ý niệm  ở trong đầu nàng  xẹt qua xẹt , lúc thì là Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ, lúc thì là bà bà gạt .
Nếu bên   Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ, sẽ nghĩ như thế nào. Đó chính là  vương, liệu  thể xuống tay với Cố gia  .
Hàn thị đổ mồ hôi lạnh, Lục Cẩm Dao thấy sắc mặt nàng  kém đến mức ngay cả ánh nến cùng son phấn cũng  che , liền hỏi: “Đại tẩu    ?”
Cố Kiến Phong cũng  đầu : “Vân Xu, nàng   ,  thể  thoải mái ?”
Hứa thị cùng Vân thị đều   gì, mà Cố Kiến Thủy và Cố Kiến Hải chỉ là tiểu thúc tử, càng  tới phiên bọn họ quan tâm đến Hàn thị.
Hàn thị lắc đầu, thanh âm cực kỳ khô khốc: “Không  . Ta   cả.”
Trịnh thị : “Chuyện  đến nước  ,   nhiều thêm nữa cũng vô ích. Hắn một mực cố chấp, ngày  sẽ ngày  nếm mùi đau khổ,  coi như   đứa nhi tử như .”
Sắc mặt Trịnh thị   lắm, vành mắt còn đỏ lên, giống như là  từng .
Lục Cẩm Dao   Hàn thị, bà bà quả thật  thương tâm, nhưng tại   kiểu gì cũng giống như nhi tử của Hàn thị  đuổi thế.
Trịnh thị đỡ trán: “Được , đều giải tán cả , hôm nay chỉ là  cho các ngươi một tiếng thôi.”
Vĩnh Ninh Hầu : “Khoan , nghịch tử bực , ngày  ai cũng    gặp , nếu   phát hiện,  đánh gãy chân!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-467.html.]
Nói xong, Vĩnh Ninh Hầu phất tay áo rời .
Trịnh thị há miệng nhưng   gì hết, ngược  thở dài một : “Giải tán , việc   ai    bên ngoài, càng  cho phép  với hạ nhân trong viện, nếu để cho    lời đồn đãi gì từ trong miệng  khác, Hàn thị,  chỉ trị tội của ngươi.”
Hàn thị đỡ ghế dựa  lên, hành lễ: “Con dâu nhớ kỹ trong lòng.”
Nàng  phụ trách quản gia, nếu trong nhà truyền cái gì  , đương nhiên là  của nàng.
Trịnh thị phất phất tay, để   lui .
Bà   một  ở chính sảnh một hồi lâu, từ tình hình    như , hình như quả nhiên là Hàn thị   cái gì đó.
Trịnh thị cũng chỉ  thể quản thúc  trong phủ thật chặt. Hôm qua bà  hỏi Hầu gia,  rằng hối hận, để cho Cố Kiến Phong từ quan   , đem chức quan trả  còn   , vì  nhất định  biến thành như .
Cố Kiến Hiên bên  cũng từ quan theo, nhi tử bà   chậm trễ tiền đồ của Cố Kiến Hiên, bà  tự  đến Nhữ Lâm xin  đại tẩu, cũng  hơn là  cho một nhà  sụp đổ.
Vĩnh Ninh hầu    nghĩ tới chứ, nếu chỉ đơn giản như  thì trực tiếp phân đại phòng  ngoài là  , đáng tiếc  .
Hắn còn   đại phòng   cái gì,    quan hệ với Tả Đô Ngự Sử , nếu   thêm một tầng liên luỵ nữa thì  thoát  sẽ càng khó khăn hơn.
Đó là hoàng  quốc thích, trong tay    bao nhiêu thế lực. Bảo hoàng tộc là dựa  Hoàng Thượng, lúc  mà xảy  chuyện, Tần
Vương là nhi tử ruột thịt của Hoàng Thượng. Nếu   Cố gia  sớm cấu kết với , Hoàng Thượng sẽ tin Cố gia  là tin Tần vương đây?
 nếu Hoàng Thượng băng hà, thực sự là Tần vương lên ngôi. Cho dù để Cố Kiến Sơn ở Tây Bắc cũng  thể thiện .
Về phần  thể đem Cố Kiến Phong gọi tới hỏi rõ ràng  ,   là  thể mà là  dám.
Nhìn bộ dáng Cố Kiến Phong, sợ là  rõ ràng lắm, nếu là hỏi, khó tránh khỏi tự loạn trận cước. Mà mấy phòng khác nếu lúc  ly tâm, Hầu phủ mới thật sự xong đời.
Cố Kiến Sơn  , còn  lão Tứ.