Ngoài mặt thì Lục Cẩm Dao biểu hiện kinh ngạc như những  khác, nhưng trong lòng   ngạc nhiên chút nào, ngược   loại cảm giác buồn bã khi thấy  thật sự  như .
Nói  thì  thể  , cũng là chân tâm thật ý, tuy rằng đối với Trịnh thị
và Vĩnh Ninh Hầu mà  thì đây cũng   là chuyện cao hứng gì, nhưng  thể thuận thuận lợi lợi rời khỏi Hầu phủ cũng coi như là đúng như
mong  của  .
Chỉ là Cố Kiến Sơn hôm qua mới trở về, hôm nay liền rời khỏi Hầu phủ, điều   khỏi cũng quá thuận lợi.
Lục Cẩm Dao cho rằng, cho dù   công công nàng đánh c.h.ế.t thì thể nào cũng   lột một lớp da xuống, xem  Trịnh thị thật sự yêu thương ấu tử.
Ngũ phòng  phân  ngoài,   gì mang , tài sản đáng lẽ  
phân cho ngũ phòng thì giờ  phân cho đại phòng, những  khác   lợi cũng   hao tổn.
Lục Cẩm Dao nghĩ, hẳn là  hao tổn, Cố Kiến Sơn là trọng thần trong triều, càng là hồng nhân trong mắt Hoàng thượng, nếu Cố Kiến Sơn  rời khỏi Hầu phủ thì ngày  cho dù phân gia, cũng vẫn  liên quan đến Hầu phủ như cũ. Có câu  nhất vinh câu vinh nhất tổn câu tổn, nếu  liên quan sẽ dẫn theo  , Cố Kiến Hải cũng là võ tướng,  Cố Kiến Sơn giúp đỡ sẽ  lợi ích  lớn.
Hiện giờ Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ, mặc dù   là đoạn tuyệt quan hệ nhưng cũng  kém.
Nhìn Vĩnh Ninh Hầu phủ, mặc kệ phòng nào xảy  chuyện thì những  khác nhất định sẽ  liên lụy, nhưng Cố Kiến Sơn  . Đồng dạng, nếu Cố Kiến Sơn phạm  sai lầm gì, Vĩnh Ninh Hầu phủ  liên quan đến , đương nhiên sẽ   ảnh hưởng.
Lục Cẩm Dao cúi đầu,  nàng  đột nhiên nghĩ đến chuyện  chứ. Hầu phủ    thể xảy  chuyện , còn  Cố Kiến Sơn nữa,  lẽ là gần
đây trong triều rung chuyển, Cố Kiến Châu   ở đây, nàng mới hết sức lo lắng như .
Mọi  còn đang ngây , Hàn thị há miệng, nhất thời  phản ứng kịp. Mà nhị phòng tam phòng bởi vì là thứ xuất,  càng  dám lên tiếng.
Sau một khắc ngây , Cố Kiến Phong  dậy vén vạt áo quỳ xuống: “Phụ  mẫu , kính xin các  suy nghĩ , Ngũ  thuở nhỏ rời nhà, một  ở Tây Bắc, căn bản  ở Hầu phủ  mấy ngày. Hiện giờ chiến sự Tây Bắc đại thắng,  phụng mệnh hồi kinh, rốt cuộc xảy  chuyện gì mà
  đuổi khỏi phủ. Người một nhà,  chuyện gì  thể  cho  , cần gì nhất định  quyết tuyệt như thế...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-466.html.]
Cố Kiến Phong  càng ngày càng nhanh, tình chân ý thiết,  giống giả dối.
 
Vĩnh Ninh Hầu nhàn nhạt  ,  bất động thanh sắc  Hàn thị đang cúi đầu,  ánh nến nhảy nhót, biểu tình mỗi  đều   rõ ràng.
Vĩnh Ninh Hầu   cảm thấy mấy   ở cùng một chỗ, mà lão đại lão tứ lão ngũ  là chí , ngoại trừ phụ mẫu  thì còn  ai  thiết hơn cả   ruột thịt chứ. Cho dù là lão nhị lão tam,   là thứ xuất nên từ nhỏ   dám vượt qua trưởng tử.
Rốt cuộc cũng là do  quá tham lam.
Vĩnh Ninh Hầu : “Không cần khuyên nữa, nghịch tử  vì một nữ nhân mà ngay cả gia đình cũng  cần,  như ,  ngược    xem  khi  rời khỏi Hầu phủ sẽ như thế nào,   Hầu phủ,  tính là cái gì!”
Mấy câu  như , vô cùng dễ hiểu, ai cũng  thể hiểu  đây là  ý gì. Lục Cẩm Dao thầm nghĩ một câu quả nhiên là thế.
Cố Kiến Phong  thể tin lắc đầu: “Phụ , Ngũ    loại 
như , nhất định là ngài hiểu lầm … Việc    là việc nhỏ, dù  thì ngài cũng  điều tra rõ ràng   ...”
Hàn thị cũng khuyên nhủ: “ , chuyện hôn sự  cũng dễ , nếu gia thế   thì nạp   lương  cũng  mà, cần gì  nháo đến mức như  chứ.”
Vĩnh Ninh Hầu hừ lạnh một tiếng: “Làm    sinh  nghiệt chướng như  chứ!”
Lục Cẩm Dao : “Phụ  đừng tức giận. Đại tẩu  lời  sai ,  nhà nào mà  chờ tân phụ  cửa mà  nạp  ,  thì đặt thể diện của tân phụ ở chỗ nào chứ. Là nam tử  nên đội trời đạp đất, hơn nữa, Ngũ  nếu là con cháu Hầu phủ, coi như sinh con nối dõi khai chi tán diệp,  câu  rằng cửa trúc  đối cửa trúc, chu môn  đối chu môn, gia thế  cân xứng thì   cùng  .
Huống hồ, nếu thật sự cưới,  khác sẽ nghĩ như thế nào về Hầu phủ,  còn
hôn sự thế hệ Viễn ca nhi   bây giờ, chẳng lẽ  tiểu thúc thúc  thành , về  đều học theo đó? Phụ  mẫu , con dâu ngược  cảm
thấy việc    đúng sai, nếu  lựa chọn,  cũng  thể để cho Ngũ  chiếm  chỗ  gì.”
Vào thời điểm như thế , tuyệt đối  thể  quá chi tiết.