Lục Anh đối với việc  cũng coi như cảm thấy mỹ mãn, chỉ là ngẫu nhiên sẽ nhớ tới Khương Đường, nghĩ nếu như Khương Đường  rời khỏi Hầu phủ, các nàng ở cùng một chỗ ăn uống, vui vẻ  bao.
Hiện tại Khương Đường   ở đây, nàng  cũng  , chỉ còn  Bội Lan và Tĩnh Mặc.
Ngày Lục Anh , Bội Lan  đến mức mắt còn sưng hơn nàng ,   nỡ, cũng  thứ khác.
Lục Anh  còn tùy tiện như  , tính tình  thêm vài phần trầm tĩnh, nàng vỗ vỗ bả vai Bội Lan: “Đừng , về  còn  thể trở về thăm các ngươi.”
Bội Lan  ,  càng to hơn.
Tĩnh Mặc ở trong lòng thở dài, nhẹ giọng : “Chờ ngày ngươi thành ,
chúng    cách nào đều xin nghỉ phép   ngoài, đến lúc đó chỉ  thể để cho một   qua thôi.”
Biết Lục Anh  thành , ngày nghỉ tháng  của hai  đều  dùng tới.
Lục Anh  : “Đương nhiên  , chờ   mời các ngươi ăn cơm uống rượu mừng, mặc dù các ngươi  qua  nhưng kẹo mừng vẫn .”
Mấy nha     , phảng phất như vẫn còn đang ngày hôm qua, nhưng kỳ thật  qua hồi lâu.
Chờ Lục Anh  , Lộc Minh chuyển ,  khí trong phòng  giống với  . Sau khi Khương Đường rời , bốn  lằng nhằng một hồi lâu, bây giờ  ở chung một  nữa.
Chờ buổi tối đêm khuya yên tĩnh,  khác đều ngủ hết, Bội Lan mới  , ngoại trừ luyến tiếc Lục Anh  thì nàng  còn  vì cái gì.
Sợ hãi cảm giác chỉ liếc mắt  thấy đến cuối cùng , vô cùng sợ hãi. Nhìn Lục Anh, cũng giống như    .
Cho nên  khi Lục Anh , Bội Lan  việc cực kỳ nghiêm túc. Tĩnh Mặc  vui mừng  cảm thấy  chút chua xót, nếu   bất đắc dĩ, ai nguyện ý  nha  chứ.
Đợi đến ngày hai mươi hai, trời hửng nắng, Khương Đường từ sáng sớm   thêm trang cho Lục Anh.
Nhà ở cách Hầu phủ  xa, nhưng mà cũng  lớn, Lục Anh  ở trong phòng, chờ trang nương trang điểm cho nàng .
Nàng  mặc một bộ xiêm y màu đỏ,  đầu là trâm cài vàng,   hơn bao giờ hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-453.html.]
 
Khương Đường đặt một đôi vòng bạc  trong hộp trang điểm, chân thành  chúc mừng: “Hôm nay ngươi thật ,  cũng sắp nhận   .”
Lục Anh : “Phải ! Ha ha,  cũng cảm thấy hôm nay  trông  .”
Lục Anh nở nụ   gương,  Khương Đường còn mang theo đồ: “Ngươi tới là  , còn đem theo nhiều đồ như   gì.”
Khương Đường: “Ta  bánh kem để chúc mừng,  thể ăn trong hỉ yến đấy.” Lần  đến lượt Lục Anh  xen lẫn thẹn thùng: “Cám ơn ngươi.”
Nếu là  , nàng  nhất định sẽ ăn một miếng .
Lục Anh còn  trang điểm, Khương Đường  ở trong phòng quá lâu,    cùng Tĩnh Mặc.
Tĩnh Mặc tới để tặng lễ,  đó chờ ăn hỉ yến,  lâu  nàng   gặp Khương Đường, Khương Đường  đổi  ít.
Không cần hỏi,      tệ .
Tĩnh Mặc từ đáy lòng vì nàng cảm thấy vui vẻ, nàng  : “Chúng  ở Yến Kỉ Đường sống  , hiện giờ đại phòng bên   giống như   nữa. Có đại nương tử che chở, đám nha  chúng  cũng  tệ.”
Khương Đường: “Vậy thì  , chỗ  của  cũng  cần lo lắng.”
Nàng mỗi ngày đều bận rộn  ăn,  ít khi nghĩ đến chuyện  .  lúc ở Hầu phủ, Lục Anh các nàng đối xử với nàng  , tuy rằng ban đầu  chút hiểu lầm.
Khương Đường  : “Nếu  chỗ nào cần  giúp hoặc  giúp , tuyệt đối đừng  khách khí.”
Tĩnh Mặc gật đầu.
Ở bên  xem Lục Anh bái đường thành  xong,  ăn tiệc, Khương Đường mới về nhà.
Cuộc sống  cũng trôi qua  nhanh, qua tháng ba, mắt thấy hoa đào nở rộ, đợi đến ngày yết bảng, Khương Đường bảo Lưu Đại Lang đến các khách điếm lớn canh giữ, xem là ai trúng cử.
Cái   liên quan đến sinh ý của nàng.