Hai   ha ha, lúc tính tiền còn  chuyện  với tiểu nhị. Bên ngoài khách nhân  ít, học sinh cũng  ít.
Thật đúng là  thể lỗ vốn .
Việc  ăn , thật đúng là  cho    kính nể đầu óc. Ngày hôm , các chữ  tấm bảng gỗ  tường    đổi.
Lẩu chân gà cánh gà đổi thành lẩu chân phượng cánh phượng, nếu   hỏi  thể gánh nổi cái tên   , Khương Đường cứ trả lời theo đúng sự thật là tên do  khác cho,  cái gì mà  gánh nổi chứ.
Đợi đến ngày hai mươi tháng ba, ngày hôm  ngày tiệm lẩu  loại đồ ăn mới, Điền chưởng quỹ còn đang tính sổ, ngày hôm qua  chỉ   lỗ vốn mà còn kiếm lời.
Trước đó khi Khương Đường đưa  quyết định , trong lòng   đồng ý, dù   ăn là vì kiếm tiền, ai  Trạng Nguyên lang tương lai  thể tới đây ăn  .
Huống chi sườn heo hầm, cánh gà chân gà hầm cũng tốn  ít tiền, dù  một con gà chỉ  hai cái chân với hai cái cánh, mấy chục  ăn chính là vài lượng bạc...
Điền chưởng quỹ khuyên một câu nhưng Khương Đường  ,  liền  khuyên nữa.
Hắn   là ông chủ, nàng cũng   chủ nhân,   việc nhận tiền công, cần gì   điều thừa như .
Vốn tưởng rằng sẽ lỗ  ít tiền,  ít  đến đây kéo đến đây ăn cơm, kết quả là đều chọn loại thức ăn rẻ nhất.
Không chỉ  mất tiền mà còn kiếm   ít.
Không  ai chọn món đắt tiền cả, Điền chưởng quỹ chỉ  thể , rốt cuộc chủ nhân vẫn là chủ nhân.
Khương Đường cũng   liệu sự như thần như Điền chưởng quỹ nghĩ.
Nàng  như  chính là  mang  danh tiếng cho tiệm lẩu. Quả thật nàng cũng  ngờ những thí sinh  đều ăn loại miến đậu phụ giá rẻ nhất, nhưng mà, ăn nhiều như  vài ngày cũng  thể ăn .
Khương Đường cảm thấy những   sách  nhân tính đều  tệ, đương nhiên, cũng  thể chỉ từ chuyện  mà vơ đũa cả nắm .
Tháng  lợi nhuận của cửa hàng  cao như năm , lợi nhuận của đêm qua   bốn mươi sáu lượng bạc,   là niềm vui ngoài ý .
Khương Đường đặt chuyện cửa hàng sang một bên,  bộ giao  cho Lưu Đại Lang,  thì chuẩn  lễ vật cho hôn sự của Lục Anh.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-452.html.]
Tặng lễ thì nhất định  tặng, nhưng nàng và Lục Anh ở chung nửa năm, quan hệ  , chính  đưa thêm càng  thể đại biểu tâm ý.
Nàng định  một chiếc bánh kem.
Khương Đường  Hoàn Thành một tháng, cũng   cách nào  bánh kem cho  ,  nhiều  còn   nàng  trở về.
Đầu tiên là  cho Lục Anh,  đó từ từ  nhận  bánh kem như .
Lục Anh thành   ngày hai mươi hai tháng ba, hiện giờ nàng    điều đến chính viện. Yến Kỉ Đường mới  thêm một tiểu nha  tên là Lộc Minh, là một nha    vui vẻ,  má còn  lúm đồng tiền,  rộ lên  ngọt ngào.
Tuy rằng  tới  vẻ  nghịch ngợm nhưng  việc  trọng,   là nha  tam đẳng của chính viện.
Người bên cạnh Trịnh thị nên Lục Cẩm Dao   gì lo lắng, chỉ là  chút luyến tiếc Lục Anh.
Trong mấy nha , tính tình Lục Anh hoạt bát nhất.
Lục Anh xuất giá, Lục Cẩm Dao chuẩn  một phần của hồi môn,  năm tấm vải, mấy món trang sức, còn  mười lượng bạc.
Chỉ mười lượng bạc cũng tương đương với hai năm nguyệt ngân . Phần của hồi môn  cũng đủ để một Lục Anh đến nhà chồng  thể diện sống qua ngày. Lục Anh  chính viện  mấy ngày, ngày  hai mắt sưng đỏ giống như quả hạch đào, nàng  hành một cái đại lễ với Lục Cẩm Dao, để cảm tạ nàng mấy năm nay chiếu cố.
Nói  cũng thật  hổ, Lục Anh vẫn coi Cố Kiến Châu là chủ tử. Vẫn là  khi Lục Cẩm Dao  thai mới tôn kính nàng như chủ tử , nếu sớm hiểu  những đạo lý  thì  .
Lục Cẩm Dao dặn dò vài câu, cuối cùng : “Ngươi   là  của Yến Kỉ Đường,  tới chính viện sẽ  tiền đồ  tồi, ở  tay phu nhân 
việc cho , đừng để cho    suy nghĩ rằng nha  của Yến Kỉ Đường chẳng qua chỉ  như thế thôi. Còn nữa,  khi lập gia đình  thì  còn giống như  ,  cao hứng vì ngươi, nhưng nếu ngươi chịu ủy khuất thì  cũng  thể vì ngươi  chủ.”
Cái mũi Lục Anh cực kỳ chua xót, cuối cùng dập đầu với Lục Cẩm Dao ba cái.
Nàng  thành  xong  ở trong Vĩnh Ninh Hầu phủ nữa mà ở một ngôi nhà bên ngoài.
Chỉ là, vẫn là nha  Hầu phủ thì  thể luôn luôn     như , qua một thời gian nữa  lẽ phu nhân sẽ điều nàng đến thôn trang  quản sự nương tử.
Mỗi tháng cũng  nhận thêm nguyệt ngân.