Khương Đường nhanh chóng chạy đến chính viện,  lẽ vì chuyện tối hôm qua nên biểu cảm của các nha  ở chính viện đều ảm đạm.
Khương Đường còn thấy Hàn thị bước qua, thấy chủ tử thì  hành lễ, Khương Đường cúi đầu, chờ Hàn thị  phòng  mới  tới phòng bếp nhỏ.
Chẳng  bao lâu thì Nam Tuyết  chạy qua : “Tứ nương tử cùng Tứ gia ở đây ăn cơm.”
Không  Hàn thị,     do Trịnh thị  cho nàng  ăn cùng .
Khương Đường hy vọng đúng là thế, trong đầu  đánh Hàn thị tám trăm cái,  mặt  cung cung kính kính trả lời: “Đa tạ Nam Tuyết tỷ tỷ,    nhiều hơn chút.”
Nha  ở phòng bếp  thể  chính viện hầu hạ, Khương Đường cũng   bên trong  xảy  chuyện gì, nhưng nàng nhớ rõ lời của Lộ Trúc, hết thảy   Lục Cẩm Dao.
Hàn thị sáng sớm  qua đây, cả đêm qua nàng  trằn trọc khó ngủ, đánh một lớp phấn dày  mặt. Nghe  Trương quản sự  nhốt ở phòng chất củi, sáng sớm nàng   bảo Tư Hà đến xem, Tư Hà trở về  phòng chất củi cửa   ít  canh chừng nên  dám đến quá gần.
Hàn thị sợ Trương quản sự khai  nàng  nên trong lòng vẫn luôn  yên.
Đêm qua rốt cuộc  xảy  chuyện gì nàng  cũng  rõ lắm, đến giờ Tý Tư Hà mới thông báo Trương quản sự  cả đêm  về.
Lúc Tư Hà trở về  giờ Hợi thì  thấy Khương Đường  đường, thần sắc nhẹ nhàng,     với  xung quanh, giống như  từng xảy  chuyện gì.
Hàn thị lúc  mới sốt ruột.
Một mặt là sợ lộ chuyện, một mặt  oán hận Khương Đường và Lục Cẩm Dao. Lục Cẩm Dao là một đứa ngu,   thể để một nha  xinh  như Khương Đường ở bên cạnh. Khương Đường là thứ   điều,     thì gả cho quản sự  chính thê, còn  gì   ý.
Hàn thị tới chính viện  thì chờ trong sảnh chính, một lúc  Nam Tuyết   : “Phu nhân còn  dậy, đại nương tử cứ chờ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-45.html.]
Qua ba mươi phút, Lục Cẩm Dao cùng Cố Kiến Châu  qua tới. Chưa đến nửa khắc, Cố Kiến Sơn cũng tới.
Cũng     là trùng hợp   mà Cố Kiến Sơn  tới một lát thì Trịnh thị   .
Hàn thị thấp thỏm trong lòng, chỉ chậm một bước   Lục Cẩm Dao lên tiếng .
“Mẫu , nhi tức  chuyện  thưa. Hôm qua nhẫn của nhi tức  mất, kẻ trộm chính là Trương quản sự của chính viện. Là Khương Đường tối qua  đường về phát hiện    đang  cạnh núi giả trong hoa viên, lúc phát hiện thì    say mèm, tiếng ngáy rung chuyển trời đất.” Lục Cẩm Dao  Hàn thị, thong thả ung dung : “Gọi  tỉnh thì mới      lệnh bài.”
Trịnh thị hỏi  bây giờ đang ở , Lục Cẩm Dao : “Nhốt trong phòng chất củi.”
Trịnh thị cau mày, Hàn thị vội : “Mẫu , việc   thể đoán bừa,     mất nhẫn,  lẽ là Trương quản sự nhặt , ngàn vạn  đừng oan uổng  .”
Lục Cẩm Dao  : “Một quản sự phụ trách mua hàng, cho dù  chuyện gì gấp thì cũng  thể nhờ nha   thông báo,  gì  lén lút đột nhập nội viện. Chính là  con đường nối giữa chính viện cùng Yến Kỉ Đường .”
Hàn thị  há mồm   chuyện thì Lục Cẩm Dao  : “Mà cho dù  chuyện gấp thì cũng  đến Yến Minh Đường chứ. Tuy rằng  phụ giúp đại tẩu quản gia nhưng cũng  quản tới việc mua sắm.  , con đường cũng  thông tới Yến Hồi Đường, Ngũ , đêm qua   gọi Trương quản sự tới  chuyện ?”
Cố Kiến Sơn lắc đầu: “Không .”
Hàn thị còn   nhưng Trịnh thị   kiên nhẫn liếc nàng  một cái: “Hầu phủ  chấp nhận  loại nô tài trộm cắp như , đánh một trận  bán . Hiện giờ phòng bếp ở chính viện thiếu một quản sự quản lý mua sắm, A Dao, con thấy ai thích hợp.”
Hàn thị trừng mắt, bây giờ nàng  mới là  quản gia mà.
Lục Cẩm Dao : “Mẫu , con thấy Hàn Dư Thanh ở phòng thu chi  tồi,   việc  thỏa, sổ sách qua tay   bao giờ sai sót.”
“Vậy chọn .” Trịnh thị  đại nhi tức thì càng cảm thấy đau đầu: “Không còn chuyện gì nữa thì giải tán, tức phụ lão Tứ mang thai,  nên mệt nhọc, ở đây dùng bữa sáng .”