Lúc  khi còn  lập thế tử, Lục Cẩm Dao còn  tranh giành một phen, dù  Cố Kiến Châu cũng là con vợ cả. Tuy  lập đích lập đại, nhưng cũng   luật pháp quy định nhất định  như thế.
 nếu thế tử  lập , quan hệ giữa Cố Kiến Châu và đích   , nàng cần gì   điều thừa như .
Có phu quân,  hài tử, bản  nàng cũng  việc  ăn buôn bán, gia nghiệp chậm rãi tích góp là .
Hiện giờ Hàn thị  thể nghĩ thông suốt,  một nhà tâm cùng hướng về một chỗ. Trịnh thị cùng Vĩnh Ninh hầu thấy  cũng vui mừng. Cũng chỉ còn vài năm nữa là sẽ phân gia, Lục Cẩm Dao cũng nguyện ý  nhi tức    .
Nàng  hài tử, dù  cũng  vì hài tử mà suy xét.
Trước mắt ngoại trừ gieo trồng vụ xuân thì còn  một việc quan trọng khác, chính là thanh minh về quê tế tổ.
Năm  đều là Vĩnh Ninh hầu cùng Trịnh thị trở về, năm nay là Cố Kiến Phong xin nghỉ,  mặt Vĩnh Ninh hầu trở về Nhữ Lâm tế tổ tảo mộ.
Hàn thị cũng  đồng hành.
Là  thừa kế tước vị Hầu phủ, về lý thì hai  nên .
Sau khi xử lý  chuyện trong nhà, buổi chiều hai  liền rời .
Đến Nhữ Lâm  là vài ngày , nhưng mà Cố Kiến Phong  chức quan trong  nên những thứ  đều  thể thông cảm.
Đợi đến ngày hôm  là ngày mùng tám tháng ba, trong cung hạ chỉ, do  thể An Khánh Đế    nên Tần vương Triệu Diệu  mặt đăng đàn tế thiên, chủ trì lễ nông tang.
Trong lúc nhất thời, đại thần trong triều nhao nhao suy đoán, liệu  cuối cùng  lên cái vị trí    là Tần Vương  .
An Khánh Đế   đích tử,  thể Trần vương  bệnh, Tứ hoàng tử  qua đời, lớn tuổi nhất chính là Tần Vương.
Chủ trì lễ nông tang, ý nghĩa  cận, đây chính là đại sự trong năm.
Mặc dù trong lòng Tần Vương tự đắc nhưng  mặt một chút biểu hiện cũng  , đối với môn khách chỉ  là  mặt Hoàng Thượng chủ trì lễ nông tang là bổn phận của thần tử, còn lệnh cho  phía  quản  miệng .
Tần vương vẫn luôn cảm thấy  chỉ cách vị trí  một bước là  thể chạm  trong tay.
Ngay cả đàn tế thiên cũng  bò lên ,  chỉ  thể  rõ  thể phụ hoàng   bằng .
 
Còn nữa, mấy ngày nay lên triều, Tần Vương  thể cảm giác  rõ ràng phụ hoàng lúc  chuyện   hụt , còn nhịn ho nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-443.html.]
Ngự tiền còn treo rèm châu, cách rèm mịn  qua, thỉnh thoảng Tần Vương  thấy Lý Đức Thuận đưa  cho phụ hoàng.
Trên Kim Loan Bảo Điện phiêu đãng mùi thuốc  thể ngửi thấy, cũng  quá nồng, trộn lẫn với hương vị khác, cách xa căn bản  ngửi thấy.
Chỉ vì   gần,  mới  thể ngửi thấy .
Ngay cả thượng triều cũng  uống thuốc,  thể phụ hoàng  thật sự   nữa .
Kỳ thật, đại thần đến tuổi  cũng   ít, ăn ngon uống ,  thể đều  tồi.
Chỉ là phụ hoàng  vất vả quốc sự, khiến cho  thể mệt mỏi  c.h.ế.t .
Tần Vương nghĩ thầm, chờ phụ hoàng thoái vị,  tất nhiên sẽ thỉnh đại phu  nhất Ngự Triều để phụ hoàng bảo dưỡng tuổi thọ.
Đến lúc đó, mẫu   sẽ chính là Thái hậu, mà mẫu gia của  đương nhiên sẽ  theo, nước lên thì thuyền lên.
Mùng chín tháng ba đăng đàn tế thiên, đêm nay, Tần Vương so với   ngủ ngon hơn hẳn.
Hắn mơ thấy chính  phụng chỉ đăng cơ, Lục   Đông Bắc  vị vương gia nhàn tản, đối với  vui lòng phục tùng.
Những   còn  đối với  tín nhiệm  thừa,   dân chúng khen ngợi...
Lúc tỉnh , Triệu Diệu còn đối với giấc mộng  hồi tưởng  dứt. Nếu đó là sự thật thì  .
Triệu Diệu càng nguyện ý tin tưởng đây là ám chỉ của ông trời, nếu thật sự là như thế,   cách vị trí  cũng chỉ  một bước.
Một bước,  lẽ là ngày mai, cũng  lẽ là ngày hôm nay.
Triệu Diệu tỉnh dậy sớm,   chính phi hầu hạ  mặc cát phục,  đầu đội mũ miện thuộc về vương gia,  đó  hoàng cung nhận lệnh thiên tử,  lĩnh văn võ bá quan lên thiên đàn tế tự.
Mấy vị hoàng tử còn   theo phía  Triệu Diệu, phía  mới là văn võ bách quan.
Một đám  mênh m.ô.n.g cuồn cuộn  tới Ngự Phượng sơn.
Trời trong lành, gió ấm áp, Ngự Phượng Sơn cũng  thấp nhưng  ai oán giận leo núi mệt mỏi, càng  ai dám  kiệu.
Đến giờ lành, đại điển tế thiên bắt đầu.
Triệu Diệu  lời tuyên bố của Lễ Bộ, chấp hương tế điện hoàng thiên hậu thổ. Lễ Bộ cũng chuẩn  đầu heo dê bò và các súc vật khác, đại điển tế thiên cử hành như dự định, chỉ là khi đại điển tế thiên kết thúc, đầu heo bày  tế đài bịch một tiếng, lăn từ  đài rơi xuống đất,  kỹ, bên trong đầu heo thế mà  trống rỗng, chỉ  một cái vỏ ngoài.