Không chỉ  Khương Đường nhớ nhà, Hoài Hề cũng  trở về.
Sau khi tới chỗ  ngày nào cũng vội tới mức chân  chạm đất, nàng  là nha  của Lục Cẩm Dao,  chuyện gì cũng sẽ  quan sát chằm chằm,  giống với Khương Đường .
Hoài Hề  thể cảm nhận  Lục Cẩm Dao vô cùng khách sáo và coi trọng Khương Đường, loại coi trọng     giống với thái độ dành cho các nàng .
 các nàng  vốn dĩ là nha , nha   lời chủ tử là chuyện đương nhiên. Giống như Lục Anh  dự tính sẽ thành  với hạ nhân trong Hầu phủ, ngày tháng   cũng chỉ  thể sống như thế,   hài tử sinh  vẫn   theo hầu hạ tiểu chủ tử.
Chỉ là thế gian   kỳ diệu,  giờ đều là nàng  dắt theo Khương Đường  việc, hiện tại, nàng   là   theo Khương Đường, tới cả chưởng quỹ và nhóm sư phó ở Cẩm Đường Cư cũng  lời Khương Đường, điều  khiến Hoài Hề cảm thấy  vi diệu.
Nếu nàng   thể vượt qua bức tường ngăn cách  thì  lẽ   nàng  cũng sẽ như thế.
Cần  từ từ suy nghĩ cho kĩ càng mới .
Khương Đường rảnh rỗi nhàn hạ còn  hỏi thăm giá thịt dê ở đây, ba mươi văn tiền một cân, cũng  khác giá cả ở Thịnh Kinh là bao.
Thịt bò vẫn hiếm thấy như cũ, nếu nàng  thể lấy  thịt bò từ Tây Bắc thì đó chính là nguồn thịt độc nhất.
Thịt bò của Hồ tộc ngon hơn nhiều so Vu thịt bò c.h.ế.t già  nhiều năm cày cấy, thịt mềm hơn,  thích hợp để nhúng lẩu, xào hoặc trộn rau đều , mà thịt bò từ những nơi khác chỉ  thể mang  hầm.
Khương Đường thấy dân cư Quản Thành vô cùng đông đúc, chắc chắn sẽ buôn bán  , nàng  tích cóp nhiều bạc một chút, đến lúc đó  thể tới Quản Thành mở một tiệm lẩu, ngoài tiệm lẩu thì cũng  thể mở mấy sạp ăn vặt.
Nếu  thì bây giờ cứ mở sạp ăn vặt ,   chắc đấy, giống như Cẩm Đường Cư .
Đương nhiên mở hàng buôn bán  lựa món nào ít  bán, giống như hoành thánh, sủi cảo, bánh bao đều    nhiều  bán, còn  các loại bánh điểm tâm, ven đường Quản Thành cũng    bán bánh gạo, dùng gạo nếp là đế bánh, ở giữa  một tầng bột đậu nành,  đó đặt một lớp đậu tán nhuyễn thật dày lên ,  phết thêm một lớp tương hoa hồng.
Sau đó bỏ  xửng trúc hấp chín, chờ mùi thơm của tương hoa hồng hòa với phần đậu tán nhuyễn là  hấp xong, cuối cùng  xối thêm nước đường đỏ và rắc đậu phộng cùng nho khô lên bánh, một cái bánh nho nhỏ như  cũng   giá sáu văn tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-436.html.]
Cũng  chỗ bán rẻ hơn một chút, cũng là dùng gạo nếp  đế bánh, nhưng tầng giữa sẽ  lát bằng táo,  khi hấp nhừ thì cứ ăn trực tiếp như  là cũng  ngọt , nếu chấm với nước đường trắng thì hương vị sẽ càng ngon hơn, táo  hấp nhừ mềm mại thơm ngọt, một cái bánh chỉ tốn một văn tiền.
Khương Đường mua loại sáu văn tiền một cái, ăn  ngon, chỉ cắn mấy cái là hết chiếc bánh, tuy bánh  vị ngọt nhưng ăn  cũng  thấy ngấy.
Lúc nàng về Thịnh Kinh  thể bán cái , sạp ăn vặt đó giờ chỉ  món cay,   món ăn ngọt nào.
Lại  cái  cũng  thể  thành món ăn vặt ở tiệm lẩu,   tiệm lẩu  nhiều khách nhân là nam tử, hiện giờ cũng  nhóm nương tử của các nhà tới tiệm, các nàng  thích nhất là món ngọt.
Chờ đến mùa hè  xong hầm băng là  thể  thêm  nhiều món ngọt, chắc chắn sẽ bán  chạy.
Chuyến  đến Quản Thành của Khương Đường    hề vô ích, lúc  chỉ  một  nàng, lúc về còn  Hoài Hề, Xuân Đài và Tùng Lâm  cùng, hai chiếc xe ngựa cũng đủ,   ít chỗ trồng,  thể mua thêm  nhiều thứ mang về.
Như vải vóc, đồ thêu, còn   ít đặc sản vùng nông thôn, Khương Đường mua  ít thứ.
Sau khi mua xong còn hỏi thăm nương tử Đỗ gia một hồi xem còn thứ gì  thể ăn,  thể dùng .
Nương tử Đỗ gia cảm thấy Khương Đường quả là  tinh ,   xinh   còn thông minh: “Mấy thứ bán  đường đều là bán cho  ngoài tới mua, ăn chẳng   mà còn  đắt. Nếu cô nương  mua đồ thêu thì  thể đến tìm tú nương trong thôn, cho các nàng ít bạc là , chỉ cần mấy ngày là thêu xong,  ăn gì cũng  thể nhờ các nàng , thịt khô thịt muối, còn  các loại đồ khô khác.”
Cũng  còn thứ gì khác nữa, mấy thứ khác ăn  ngon. Khương Đường : “Vậy cảm tạ tỷ tỷ.”
Nương tử Đỗ gia hỏi: “Đều là việc nhỏ cả,  các ngươi   mua đồ, tính  về  ?”
Khương Đường : “Chờ chuyện kinh doanh cửa hàng  định  mấy hôm  , trong nhà cũng  việc,    xa nhà quá lâu .”
Nương tử Đỗ gia còn tưởng bọn họ là   thành ,  thể bỏ xuống  già trẻ nhỏ trong nhà, trong mắt nàng  lộ  vẻ hâm mộ nhàn nhạt: “Ta thấy buôn bán  , điểm tâm cũng ngon,     từng ăn qua loại điểm tâm như , chắc chắn chuyện kinh doanh của cửa hàng sẽ  thôi, ngươi đừng lo lắng.”