Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 422

Cập nhật lúc: 2024-11-21 11:13:39
Lượt xem: 2

Vẻ kinh ngạc trong mắt Lục Cẩm Dao khó mà che giấu, từ bỏ quyền kế thừa Hầu phủ, Cố Kiến Sơn biết điều này có ý nghĩa gì mà.

Ngày sau phân gia, đích tôn nhận tước độc chiếm sáu phần, Cố Kiến Sơn cùng Cố Kiến Châu là đích tử, tự nhiên được phân nhiều hơn nhị phòng tam phòng.

Trịnh thị cùng Vĩnh Ninh Hầu Thành cưới nhau đã mấy chục năm, cho dù Vĩnh Ninh hầu cũng không phải là lúc thành hôn đã là Hầu gia, nhưng phần gia nghiệp này là hai người cùng nhau gầy dựng nên.

Lục Cẩm Dao mới thành hôn ba năm, hiện tại đã để dành được hai trang tử, một gian trạch viện cùng không ít tiền bạc.

Mấy chục năm có thể để dành được bao nhiêu thứ, gia nghiệp Hầu phủ đến cùng lớn bao nhiêu, nàng ấy cũng không biết.

Tóm lại nhiều hơn tưởng tượng của nàng ấy rất nhiều, có thể gấp mấy chục lần tiểu gia của nàng ấy, cũng có lẽ là mấy trăm lần. Sau khi phân gia, tứ phòng có thể được phân không ít, Cố Kiến Sơn cũng là đích tử, theo lý thuyết sẽ nhiều như tứ phòng, nói không cần là không cần nữa sao?

Cố Kiến Sơn biết có bao nhiêu người hâm mộ hắn là tử tôn Hầu phủ.

Lục Cẩm Dao biết trong tay Cố Kiến Sơn có tiền, nếu không lúc ấy cũng sẽ không lập tức bỏ ra năm trăm lượng, nhưng số tiền này so với gia sản của Hầu phủ chỉ có thể nói chín trâu mất sợi lông.

Nói câu đại nghịch bất đạo, nếu như ngày sau đích tôn xảy ra chuyện gì, Cố Kiến Sơn muốn nhận tước cũng không còn cơ hội.

Đương nhiên, Lục Cẩm Dao cũng hi vọng đích tôn sống thật tốt, đồng khí liên chi, nếu như đích tôn xảy ra chuyện, Vĩnh Ninh Hầu phủ cũng phải gặp nạn theo.

Lục Cẩm Dao cảm thấy Cố Kiến Sơn nghĩ quá đương nhiên, nàng ấy mặc dù xem Khương Đường như thân muội muội, nhưng Cố Kiến Sơn cũng là thân đệ của Cố Kiến Châu, làm gì làm loại chuyện ngu ngốc này. Nếu như bởi vậy mà ngày sau hối hận, người hắn oán hận chỉ có Khương Đường.

Lục Cẩm Dao nói: "Việc này đệ suy nghĩ lại một chút, đừng có khí phách nhất thời, ngày sau hối hận. . ."

Cố Kiến Sơn đáp: "Ta đã nghĩ rất kỹ rồi."

Gia nghiệp hắn có thể tự gầy dựng, tước vị có thể tự kiếm, đối với hắn mà nói, từ bỏ quyền kế thừa cũng không phải là một chuyện rất ủy khuất.

Ngày sau Hầu phủ cần hỗ trợ, hắn cũng sẽ giúp, làm người con, việc nên làm hắn đều sẽ làm.

Những năm nay hắn hành quân đánh trận, cũng để dành được không ít tiền, mặc dù không có trạch viện nhưng có thể mua.

Khương Đường gả cho hắn sẽ không chịu khổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-422.html.]

Cố Kiến Sơn ngược lại không có lo lắng việc Khương Đường có thể bởi vậy mà tức giận hay không hoặc là như thế nào, dù sao, thứ Khương Đường xem trọng cũng không phải thân phận của hắn.

Đã như vậy, không cần cũng được.

Lục Cẩm Dao thấy không khuyên nổi, liền không khuyên nữa, nhấp một hớp trà lạnh đè xuống những lời muốn nói.

Cố Kiến Sơn nói: "Lần này hồi kinh, ta dự định báo cáo việc này với phụ thân và mẫu thân, thu xếp xong lại trở về Tây Bắc. Phía bên nàng, còn xin Tứ tẩu coi chừng nhiều hơn. Còn có, những việc này, xin Tứ tẩu đừng có nói cho nàng."

Lục Cẩm Dao cảm thấy lời này nghe cũng không phải dễ nghe cho lắm, hai người bây giờ chẳng qua chỉ là bằng hữu, Cố Kiến Sơn làm sao lại hoạch định Khương Đường đến hướng kia.

Lục Cẩm Dao mắt nhìn vách tường sau lưng Cố Kiến Sơn, đây là lần đầu tiên Cố Kiến Sơn nhắc tới Khương Đường ở trước mặt nàng ấy, cũng chỉ là nói nàng chứ không phải nói tên.

Lúc trước hắn đều phủ nhận, dù là có ám chỉ đến phương diện này cũng đều là lập lờ nước đôi.

Lục Cẩm Dao nghĩ, nên biết không nên biết, Khương Đường hiện tại đoán chừng đều biết hết rồi.

Có lẽ thật sự là định mệnh sắp đặt sẵn, Lục Cẩm Dao để Hoài Hề đi đón Khương Đường, người tới rồi, trước tiên đưa đến phòng sát vách. Mặc dù nhã gian Cẩm Đường Cư có cách âm nhưng mà mơ hồ vẫn có thể nghe được một chút thanh âm.

Lục Cẩm Dao vốn muốn để Khương Đường nghe được lời của Cố Kiến Sơn mà hết hi vọng, dù sao ai nói cũng không bằng chính tai mình nghe được, nếu như Cố Kiến Sơn nói, nàng cho dù không tin cũng phải tin.

Đau dài không bằng đau ngắn, từ bỏ một Cố Kiến Sơn, về sau còn có nhân duyên tốt đẹp chờ đợi nàng.

Nhưng trời xui đất khiến, Khương Đường lại nghe được những điều này, nàng ấy muốn tính toán Cố Kiến Sơn, lại bị Cố Kiến Sơn tính kế.

Kỳ thật cũng không phải tính toán, mà là thực tình.

Lục Cẩm Dao chỉ có thể nói: "Ta sẽ không nói, chuyện này đệ yên tâm."

Cố Kiến Sơn khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, mà là chuyên tâm chờ đợi Khương Đường tới.

Loading...