Bữa cơm  khiến Cố Kiến Hải cảm thấy  vui vẻ, nương tử  thai, Cố Kiến Sơn cũng  trở , thật sự là song hỷ lâm môn.
Sau khi Vân thị  thai  càng thấy  cận hơn với Lục Cẩm Dao,  khi nàng  sinh nữ nhi  mấy năm cũng  thấy mang thai ,  nửa năm qua  với Lục Cẩm Dao thì  đột nhiên .
Sao  thể  vui chứ.
Một bữa cơm, cùng Lục Cẩm Dao    ít chuyện  để ý khi mang thai.
Cố Kiến Hải cũng   thêm gì, nhưng Cố Kiến Thủy thấy bàn ăn náo nhiệt  góp lời: “Lão Ngũ cũng  còn nhỏ nữa, nên thành  sinh hài tử, đến lúc đó sẽ  náo nhiệt.”
Lời    xong  khiến cả bàn ăn trở nên yên tĩnh.
Trịnh thị   gì, Hứa thị nhị phòng cúi đầu, khóe miệng mang theo một tia trào phúng.
Cố Kiến Châu  trái  , Lục Cẩm Dao  nhẹ  : “Chuyện của Ngũ   vội,  câu  như thế  “trượng phu hòa bất đới Ngô Câu, thu thủ quan sơn ngũ thập châu”, Ngũ  bảo vệ quốc gia, hiếm khi về nhà, suy cho cùng cũng  thể thành  xong  bỏ nương tử ở nhà một  chứ.”
Cố Kiến Thủy : “Từ lúc  nhậm chức tới nay nhị tẩu của ngươi vẫn ở nhà đấy thôi. Còn Kiến Châu cũng tới Điền Nam,     ở nhà phụng dưỡng phụ mẫu .”
Cho nên ngươi mới mang ngoại thất về, còn  cả hài tử ở bên ngoài.
Lục Cẩm Dao  : “Kiến Châu thành  với   hai năm, tức phụ mới  cửa cũng  thể để   cứ mãi trông mong ở Hầu phủ , suy cho cùng vẫn là gả cho Ngũ  chứ   gả cho Hầu phủ. Lại  Tây Bắc là  giá lạnh cực khổ, nào  ai nguyện ý tới đó. Còn nữa, chuyện  mẫu  còn  gấp, nhị ca gấp cái gì.”
Cố Kiến Thủy tức khắc á khẩu  trả lời , Lục Cẩm Dao là một  lợi hại, miệng lưỡi lúc nào cũng sắc bén, một nam tử như     thể cùng một phụ nhân  ngắn  dài.
Cố Kiến Thủy  về phía Trịnh thị cầu xin sự giúp đỡ, ai ngờ Trịnh thị chỉ lo  thức ăn  bàn, khó mà phân biệt  biểu cảm  gương mặt của bà.
Thân là con  thất, từ nhỏ   luôn  cách  mặt đoán tâm tình của chủ mẫu,  đây đều do chủ mẫu che chở cho kiếm ăn, hiện giờ tuy  thành gia lập nghiệp nhưng  sớm trở thành thói quen.
Tâm tình chủ mẫu  , Cố Kiến Thủy cũng   chuyện nữa, lời   cũng coi như  từng ,  uống với trưởng  mấy chén rượu.
 
Gia yến qua , Cố Kiến Hải đỡ Vân thị về Yến An Đường, Lục Cẩm Dao cũng chuẩn  trở về thăm Chiêu ca nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-414.html.]
Lúc gần , Lục Cẩm Dao kéo tay Cố Kiến Châu   với Cố Kiến Sơn: “Ngũ  xem khi nào thì rảnh,  cho ngươi cầm sổ sách qua cho ngươi, còn   tính toán  chuyện chi nhánh của Cẩm Đường Cư,  thương lượng với Ngũ  một chút.”
Cố Kiến Sơn cũng là chủ nhân của Cẩm Đường Cư, cũng  thường ở Thịnh Kinh, Lục Cẩm Dao còn  nhiều chuyện để .
Cố Kiến Sơn gật đầu,  đầu  Trịnh thị một cái, bà   nha  đỡ về phòng.
Trong lòng Cố Kiến Sơn cũng dự cảm  hình như mẫu    chuyện gì đó. Hắn   về phía Lục Cẩm Dao, Lục Cẩm Dao  trong bóng tối chần chờ gật đầu.
Chỉ sợ là  , từ buổi lễ cập kê của Khương Đường  .
Cố Kiến Châu   hai  đang bí hiểm chuyện gì: “Bây giờ tam tẩu đang  thai, Chiêu ca nhi cũng sắp  bằng hữu cùng tuổi chơi cùng, cũng chỉ kém một tuổi, chuyện  thật là .”
Các   tỷ  còn  tuổi tác kém  khá xa.
Lục Cẩm Dao  Cố Kiến Châu  : “ , Chiêu ca nhi cũng thành ca ca .”
Trở  Yến Kỉ Đường, Lục Cẩm Dao vẫn còn đang rầu rĩ, nàng   đoán  tâm tư của mẫu , giờ  khắc  nàng  mới hiểu , Cố Kiến Sơn thành   đơn giản là chuyện của một  .
Nàng  nguyện ý để Khương Đường gả cho Cố Kiến Sơn, ngoại trừ việc  thưởng thức phẩm chất và tính cách của Khương Đường thì nguyên nhân chính vẫn là do Khương Đường là  quản lý công thức điểm tâm mới của Cẩm Đường Cư.
Điều    lợi với nàng 
Nếu Khương Đường gả  đây thì quan hệ sẽ càng thêm vững chắc, Cố Kiến Phong là thế tử, nàng  cũng nên tích cóp tiền tài cho gia đình của .
 nếu Khương Đường gả  Hầu phủ, đây chính là chuyện   với các viện khác,  lẽ còn vì chuyện Cố Kiến Sơn cưới Khương Đường mà ảnh hưởng tới hôn sự của hài tử bọn họ.
Nếu như  thì  gì  ai nguyện ý.
Trong lòng Lục Cẩm Dao phát lạnh, tâm trạng rơi  đáy vực.
Nghĩ đến cho dù Cố Kiến Sơn  cầu xin thì  chồng cũng  nhả , Hầu phủ cũng   là Hầu phủ của một  Cố Kiến Sơn, trừ phi…