Lục Cẩm Dao hàm hồ : “Có thể  là như  , giữa trưa mẫu   thấy phu nhân của Đại Lý Tự khanh, phu nhân của Hộ Bộ Thượng thư và vài vị phu nhân của các đại thần khác ?
Trịnh thị gật đầu.
Lục Cẩm Dao thong thả ung dung : “Chuyện  còn   tới lúc Tứ Lang đến Điền Nam trị thủy. Lúc Tứ gia gửi về  ít nấm, mẫu   nhớ ?
Trịnh thị đương nhiên nhớ rõ, bởi vì bà cũng  ăn.
Khương Đường  nấm xào, lẩu nấm gì đó bà đều  ăn qua, lúc  cảm thấy ăn  ngon.
Thấy Trịnh thị gật đầu, Lục Cẩm Dao  tiếp tục : “Sau khi Khương Đường chuộc  rời khỏi Hầu phủ,  dựa  tay nghề của  mở tiệm  ăn buôn bán. Đầu tiên là mở sạp ăn vặt,  đó là tiệm lẩu, cửa hàng hiện tại của nàng gọi là tiệm lẩu Khương thị, con cũng  góp vốn trong đó. Cái … Hẳn là mẫu    chuyện  .”
Trịnh thị thật sự  ,  khi Khương Đường rời khỏi Hầu phủ thì bà chỉ sai Nam Hương hỏi thăm cuộc sống của nàng thế nào,   cũng  hỏi tới nữa.
Bà lắc đầu, nhàn nhạt mà nhấp một ngụm , ý bảo Lục Cẩm Dao tiếp tục .
Bà  thể hỏi trực tiếp Khương Đường cùng Cố Kiến Sơn, chỉ  thể hỏi thăm bóng gió như  thôi.
Trịnh thị giữa trưa trở về chính viện suy nghĩ cả nửa ngày trời, cũng  thèm ngủ trưa.
Hiện tại trong đầu bà  lộn xộn, bà nghĩ tới lời Cố Kiến Sơn   khi ,  hiện tại  vội,  nghĩ tới lúc tháng tư  ngày nào cũng về chính viện dùng cơm.
Có một  việc nếu  nghĩ tới thì sẽ  thấy  gì  đúng, một khi nghĩ kỹ  thì sẽ thấy  nhiều điểm đáng ngờ.
Trịnh thị nhớ kỹ lúc bà  thể ăn uống  bình thường thì  cho Khương Đường về  Yến Kỉ Đường, mà từ lúc đó Cố Kiến Sơn cũng  hề tới chính viện dùng cơm nữa.
Trên đời    thể  nhiều sự trùng hợp như ,  nghĩ tới nhi tử  của bà  xem trọng nhan sắc nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-393.html.]
Lục Cẩm Dao  mỉm,  tiếp: “Tiệm lẩu  bán lẩu nấm, đám  Tiền đại nhân cũng là thực khách ở đây. Nấm Khương Đường bán đều  lấy từ Điền Nam về,  trận lũ lụt ở Điền Nam   triều đình vẫn luôn mặt ủ mày chau nghĩ cách cứu giúp bá tánh nơi đó ,   Khương Đường  giúp bọn họ giải quyết  một vấn đề  nhỏ, cho nên mới để phu nhân nhà họ đến tham dự lễ cập kê. Có lẽ Trường Ninh hầu phu nhân cũng là vì nguyên nhân , con vốn dĩ  nhờ sư nương của Tứ Lang qua đó, nhưng trời xui đất khiến thế nào  mời  Trường Ninh hầu phu nhân. Con và bà  cũng  duyên gặp gỡ vài ,  thể mời  bà  hẳn cũng là do Khương Đường.”
Lục Cẩm Dao thong thả ung dung kể , từ từ   hết, trong lòng Trịnh thị cũng  còn quá rối loạn nữa.
Cuối cùng bà thử mở lời: “Khương Đường quả thật  tệ, con  xem nếu  nhận nàng  nghĩa nữ thì ?”
Trong mắt Lục Cẩm Dao lộ  vẻ kinh ngạc và vui mừng: “Vậy thì còn gì  hơn nữa,  thế Khương Đường  , nếu là  thể nhận ngài  nghĩa mẫu thì cũng xem như  nơi để dựa .”
Lục Cẩm Dao vui vẻ  giống như đang giả vờ, Trịnh thị thở dài trong lòng: “Để  suy nghĩ , con cứ tĩnh dưỡng  thể cho  .”
Trịnh thị  về trong màn đêm tối, gió lạnh thổi qua, đầu tóc lập tức tỉnh táo rõ ràng.
Bà    khó Khương Đường, cũng   là thật  giả, Cố Kiến Sơn ở bên  chắc cũng cần một  thời gian nữa mới trở về ,  mắt cứ kéo dài .
Thật lòng Trịnh thị  hề  Khương Đường trở thành nhi tức của bà, Khương Đường chăm sóc cho bà mấy ngày thì   .
Không thể nào  đổi  xuất  của nàng.
Nàng từng  nha , đám hài tử trong phủ Vĩnh Ninh hầu vẫn còn  thành  gả chồng đó.
Trịnh thị  thưởng thức dũng khí của Khương Đường, cũng kính nể sự can đảm của nàng,  thể dựa  năng lực của bản  để  đổi vận mệnh.
 sự tán thưởng   đến mức khiến bà chấp nhận cho nhi tử thành  với nàng.
Cho dù chuyện  tới nước  nhưng Trịnh thị vẫn   cách nào chán ghét Khương Đường.