Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 392
Cập nhật lúc: 2024-11-20 08:16:55
Lượt xem: 1
Lục Cẩm Dao gả cho Cố Kiến Châu hoàn toàn là do ý định của phụ mẫu, chỉ có nhờ Bạch Vi hỏi thăm một chút, cảm thấy Cố Kiến Châu là người có thể gửi gắm được nên mới đồng ý gả sang, mãi đến lúc động phòng, nàng ấy mới biết được mặt mũi Cố Kiến Châu trông như thế nào.
Thành hôn được hai năm, từ người xa lạ không hề quen thuộc trở thành phu thê thân mật khắng khít, nhưng nếu Khương Đường gả cho Cố Kiến Sơn, đã có tình có nghĩa thì chắc chắn sẽ có sự khác biệt rất lớn.
Lục Cẩm Dao cũng không biết rốt cuộc thế nào mới gọi là tốt, lệnh phụ mẫu lời mai mối, phần lớn đều lựa chọn thế gia hiển hách hơn người, mà cứ cho là thế gia liên hôn thì cũng không thể tùy tiện tìm một nhà để gả vào được.
Nhưng người mình gả chưa chắc đã là người mình thích, giống như Hứa thị của nhị phòng và Cố Kiến Thủy sớm đã bằng mặt không bằng lòng.
Nàng ấy cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, sau này chỉ có việc chăm lo cho hài tử, bị vây quanh chốn hậu trạch.
Mà hành động giống Cố Kiến Sơn trong mắt người ngoài là chuyện từ trước tới nay không một ai có thể chấp nhận, nhưng nếu bọn họ thật sự là lưỡng tình tương duyệt thì trên đời này lại ít đi một đôi si nam oán nữ.
Nhưng nếu thân phận và gia thế không tương xứng với nhau thì cũng rất gian nan.
Lục Cẩm Dao nghĩ mãi không ra rốt cuộc làm thế nào mới tốt, chỉ có thể nói trên đời không có biện pháp vẹn cả đôi đường, không thể có được cả cá và tay gấu.
Nếu Trịnh thị bên kia có hỏi thì Lục Cẩm Dao sẽ lấy chuyện lũ lụt ở Điền Nam làm cớ để nói cho qua chuyện, dù sao bà bà cũng sẽ không tìm người hỏi sự thật.
Nếu không hỏi tới thì có lẽ Lục Cẩm Dao sẽ tự mình nói, đôi khi phải thật thật giả giả một chút, nói chuyện dù sao cũng phải có vài phần chân thật mới khiến cho Trịnh thị tin tưởng được.
Lục Cẩm Dao lo lắng cả một ngày, chờ đến khi chạng vạng cũng không thấy Trịnh thị qua tới, cũng hơi yên tâm một chút.
Bản thân nàng ấy buổi chiều lại đến thăm Chiêu ca nhi, ngồi bên cạnh canh chừng cho nhi tử ngủ. Phần lớn thời gian của hài tử mới sinh đều dùng cho việc ngủ, bàn tay bàn chân nho nhỏ, Lục Cẩm Dao nhìn hài tử này đã cảm thấy lòng mình trở nên mềm mại.
Chờ sau khi dùng xong cơm chiều, Trịnh thị từ chính viện sang đây thăm tôn tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-392.html.]
Trời trở lạnh nên Trịnh thị thà rằng bản thân tự mình qua đó chứ cũng không muốn sai bà v.ú ôm tôn tử ngồi nhuyễn kiệu sang chỗ bà.
Một ngày bà sẽ tới thăm hai lần, vô cùng yêu thích tôn tử này.
Trịnh thị sang phòng bên thăm Chiêu ca nhi được mười lăm phút, vừa tới lúc Chiêu ca nhi tỉnh giấc, ra đời được hơn nửa tháng đã mập lên không ít, lại còn ê a ê a, linh động đáng yêu.
Trịnh thị nhìn tiểu tôn tử, cảm thấy lòng mình như tan thành nước, ôm tôn tử một hồi lâu rồi mới gọi hai bà v.ú vào, lúc này mới đi xem Lục Cẩm Dao.
Lục Cẩm Dao muốn hành lễ thì Trịnh thị đã mở miệng nói: “Con đang ở cữ, không cần hành lễ.”
Lục Cẩm Dao cười cười: “Mẫu thân mau ngồi đi, Lộ Trúc, lấy điểm tâm và trà nước tới đây.”
Trịnh thị thấy sắc mặt nàng ấy không tồi: “Y sư trong phủ bắt mạch nói con hồi phục như thế nào?”
Lục Cẩm Dao: “Y sư nói hồi phục không tệ, bụng vẫn còn hơn lớn, nhưng cũng chỉ vừa sinh hài tử xong, con cũng không nghĩ sẽ lập tức khôi phục được như trước đây. Thức ăn Triệu đại nương làm vẫn xem như là hợp khẩu vị, chỉ là vẫn có hơi nhớ thức ăn Khương Đường làm.”
Trịnh thị chớp mắt khiến hàng mi run lên, ý vị thâm trường nói: “Con lại khen Khương Đường rồi.”
Lục Cẩm Dao cười nhẹ, thoải mái hào phóng nói: “Lúc con mang thai nàng đã chăm sóc con rất tốt, mọi chuyện đều tự tay làm lấy. Phòng bếp lại nhiều khói và mùi dầu mỡ, nấu ăn vốn không phải là việc của nàng.
Trịnh thị lại là không nghĩ ra, nếu Khương Đường thật sự có quan hệ gì đó với lão Ngũ, nếu Lục Cẩm Dao quen biết Phùng thị thì tự nhiên cũng sẽ biết được một chút gì đó, làm sao có thể không kiêng dè nói với bà những chuyện này.
Trịnh thị thuận miệng phụ họa hai câu: “Hôm nay ta cũng đến dự lễ cập kê của nàng, nữ nhân tới mười tám là thay đổi rất lớn, nhìn hoàn toàn khác so với lúc làm nha hoàn trước đây. Nhưng sao người chủ trì lễ cập kê lại là Trường Ninh hầu phu nhân, nàng tự mình tìm người sao?”