Khương Đường tiễn An Dương quận chúa rời  xong liền trở về nhà.
Tiểm lẩu của nàng dự định mở đến ngày hai mươi mốt,  đó cho  giúp việc và chưởng quầy nghỉ phép nửa tháng, chờ đến mùng sáu mới hoạt động trở .
Vừa lúc  thể lấy chỗ  để tổ chức lễ cập kê.
Cũng  thể thông báo cho khách nhân một tiếng  đó vài ngày, đỡ cho    ăn  mất công tới đây một chuyến.
Còn mấy quầy hàng bán đồ ăn mở đến ngày nào thì cứ tùy mấy  Lưu đại tẩu, tuy  trong  tiền kiếm  càng nàng chỉ nhận  phần nhỏ nhưng  tiền nhận  mỗi ngày cũng  ít.
Một tháng ba bốn lượng, so với nguyệt ngân khi nàng  nha  còn nhiều hơn.
Kiếm thêm  chút bạc, đến khi ăn Tết  thể mua thêm vài thứ. Khương Đường  khi hỏi xong cũng   ý định nghỉ ngơi sớm.
Thư viện Tùng Sơn đến ngày hai mươi lăm tháng Chạp mới nghỉ, Vương thị dự định bày hàng đến ngày hai mươi lăm tháng Chạp.
Tuy nhiên nam nhân của nàng   nghỉ phép sớm, đến lúc đó  thể hỗ trợ bày quầy hàng trông hài tử, nàng  còn  thể nhẹ nhàng  một chút.
Trần gia nương tử thì  xem mấy   công ở bến tàu lúc nào mới . Quầy hàng    nhiều  đều ngóng trông. Tuy nhiên những   đều  về sớm để ăn tết, nàng đoán chừng sẽ mở quầy đến ngày hai mươi ba hai mươi bốn  sẽ  mở nữa.
Lưu đại tẩu   thêm vài ngày để kiếm thêm tiền mua sắm tết. Tết nguyên đán, đường phố Thịnh Kinh càng náo nhiệt, ai mà chẳng  đón một năm mới thật náo nhiệt chứ, nhưng     bạc,   bạc thì  cái rắm.
Khương Đường còn  chuẩn  tặng quà tết cho ba nhà.
Nàng một  lập hộ, nhân tình   cũng  tốn tâm tư, giống như Lục Cẩm Dao bên , chỗ Trịnh thị, còn  An Dương quận chúa đều  tặng lễ năm mới.
Tuy nhiên đây đều là chuyện lễ qua quà , cũng   chỉ cho  thu, Khương Đường cũng  để ý nhiều đến chuyện tiêu tiền  ngoài như .
Đến ngày tổ chức lễ cập kê  mời mấy  Lưu đại tẩu đến hỗ trợ là  .
Đợi đến ngày mười lăm tháng Chạp, Khương Đường bảo Lưu Đại Lang  với khách nhân của tiệm lẩu rằng ngày hai mươi hai tiệm sẽ  mở cửa,   ngày đó đừng tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-385.html.]
 
Khương Đường cho rằng thông báo một tiếng là  , ai ngờ ngày hôm  nàng tới đây   mấy vị khách gọi .
Đều là gương mặt quen thuộc,  thường xuyên ăn cơm ở đây, Khương Đường đối với bọn họ  khách khí,  hỏi: “Có  đồ ăn   ý , cái  dễ ,  món nào  ngon thì…”
Tiền Tùng Minh cảm thấy cực kỳ ngon, cũng   bởi vì cái ,  xua tay : “Chủ quán,     chuyện . Ta   là liệu tiệm   thể đóng cửa trễ một chút  . Ngày hai mươi mốt quá sớm, thế nào cũng  mở đến tận ngày hai mươi lăm mới .”
Tiền Tùng Minh cũng   là  càn quấy. Tiệm lẩu  đóng cửa trễ cũng  thể kiếm  nhiều tiền hơn,  đời   còn     kiếm tiền chứ.
Khương Đường khó xử : “Chỉ  thể mở đến ngày hai mươi mốt thôi, vì ngày hai mươi hai  còn  dùng tiệm  nữa.”
Tiền Tùng Minh lắm miệng hỏi một câu chuyện gì.
Khương Đường   : “Hôm đó là sinh nhật ,  tổ chức lễ cập kê ở tiệm lẩu  nên  thể mở cửa . Cũng chúc tất cả   một năm mới  lành, vạn sự như ý.”
Nếu   như , Tiền Tùng Minh nhất định  thể dây dưa nữa.
Chẳng qua tổ chức lễ cập kê thì nhất định sẽ bày bàn tiệc. Khương cô nương chuẩn  bàn tiệc khẳng định sẽ  kém.
Hơn nữa   Khương cô nương cũng  từng giúp bọn họ. Tôn đại nhân mặc dù  nhắc tới nữ nhân   mặt Hoàng Thượng nhưng Hoàng Thượng vẫn  lập tức khen ngợi,  lẽ phần thưởng   rơi   đầu Cố Kiến Châu . Nếu như , bọn họ thật   thiếu Khương cô nương một nhân tình.
Đến ngày  lễ cập kê,   thể cùng với phu nhân tới tặng lễ, cũng coi như   tình nghĩa ăn cơm nhiều ngày như .
Tiền Tùng Minh : “Vậy chủ tiệm , ngươi còn thiệp mời ? Ta cũng  cùng phu nhân trong nhà tới chung vui. Phu nhân trong nhà   cô nương, vẫn  đến tiệm  ăn một bữa cơm, vốn định cuối tháng Chạp mới đến, nhưng mà... Không     phiền ngươi ?”
Khương Đường  cảm thấy tiếng phu nhân   gì  đúng,   cầm  một tấm thiệp mời: “Tới dự thì càng thêm vui mà,   hết, đến lúc đó nhất định  sẽ quét chiếu đón chào.”
Chủ yếu nhất là bộ dáng Tiền Tùng Minh  giống một   sách, cư xử lịch thiệp  lễ. Khương Đường chỉ   họ Tiền, còn những cái khác    .
Mỗi  đưa tiền tính tiền đều  thoải mái, cũng   là lưu manh vô . Vốn dĩ khách nhân bên nàng cũng ít, thêm vài  đến chung vui cũng .