Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 368
Cập nhật lúc: 2024-11-20 08:08:37
Lượt xem: 9
Ngày trước Khương Đường để cho Lưu Đại Lang làm việc, trong lòng lấy làm hổ thẹn, hắn mới mười hai, sau thả ra thì hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Nhưng ở đây có câu, trẻ con nhà nghèo làm chủ gia đình từ sớm, mười hai tuổi ở đây đã là một nửa trụ cột trong nhà rồi.
Mười hai tuổi, mong ước kiếm ra tiền. Thêm ba bốn năm nữa là hỏi chuyện cưới xin, thành thân rồi.
Nhưng Khương Đường băn khoăn hắn còn non trẻ, nên muốn để hắn làm đôi ba việc nhẹ nhàng.
Lưu Đại Lang biết chữ, có thể theo chưởng quỹ mới học hỏi, như thế thì sau này cũng có thể làm một chưởng quỹ, cho dù không làm việc với nàng thì cũng tốt hơn so với việc đến bến sông làm việc khuân vác nặng nhọc.
Lưu Đại Lang không lấy mì, Khương Đường cũng không ép, nhưng hai viên canh còn dư lại thì để cho hắn mang về.
Chuyện quầy hàng đâu ra đấy nên tảng đá lớn trong lòng Khương Đường cuối cùng cũng rơi xuống, bây giờ là yên tâm đợi cửa cửa tiệm lẩu khai trương.
Thời tiết mấy ngày nay vừa đẹp, ba quầy hàng vẫn mở cửa trong gió lạnh.
Khương Đường dạo quanh trên phố, sạp hàng trên phố quả thật không chỉ có ba nhà bọn họ.
Dù kiếm lãi ít thì cũng kiếm, vả lại, mấy sạp bán mỳ còn buôn may bán đắt hơn trước đôi chút.
Công nhân của bến sông vẫn còn, sạp hàng còn, thi thoảng lúc tuyết lớn thì sẽ không bày hàng, còn công nhân ở đằng đây vẫn sẽ hỏi sao không bán.
Các loại hàng hóa bày trên sạp hàng đã tăng lên ba loại rồi, khách khứa cũng có thể thay đổi khẩu vị.
Quầy hoành thánh trên phố buôn bán vẫn khá được, không khác khi trước là mấy, mẹ chồng con dâu nhà họ Lưu hai người cùng làm lụng, lúc buôn bán vắng vẻ còn có thể nói chuyện giải buồn.
Bên chỗ thư viện Vương thị vẫn luôn một mình, con gái của nàng ấy trông nom con trai nhỏ, trong ba đứa con gái thì hai muội muội vẫn còn nhỏ nên không đỡ việc được, đến thì nàng ấy không yên tâm.
Vương thị là người mỏi mệt nhất trong số mấy người, cũng là người kiếm được nhiều nhất.
Buổi trưa nàng ấy bán ở thư viện, tối thì lên phố, tuy người nhỏ nhắn nhưng cực kỳ giỏi giang.
Kiếm được tiền thì thay áo bông, chăn bông cho con trẻ trong nhà và cả bản thân trước, ban đầu nam nhân còn có trách móc chuyện nàng đưa cha mẹ về quê nhà, bây giờ thấy cuộc sống khấm khá vợ chồng lại êm ấm lại. Buổi tối tan việc thì sẽ lên phố đón Vương thị, đẩy xe đi về, hai người không ai nhắc đến chuyện đón người già lên nữa, dù sao Vương thị cũng đã buông lời, nếu lại đón lên ở nữa thì sẽ hòa ly.
Hiếu thảo là đức tính quan trọng nhất trong tất cả đức tính, phụng dưỡng cha già mẹ yếu là chuyện phải làm, nhưng con của người khác thì nói gì cũng không đến lượt nàng ấy nuôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-368.html.]
Về phần nhà đầu ngõ, nghe ngóng một vòng rồi mà cũng không thấy nói lính giữ thành đập phá quầy hàng của Khương Đường, trong lòng rất đỗi thất vọng.
Nhưng sau này Khương Đường không bày hàng nữa, nàng ấy cũng chẳng có cách nào, đâu thể kêu người đến Khương gia bắt người được.
Chỉ có thể yên phận trốn ở nhà, cơ mà vẫn thường xuyên ra ngoài ngóng, chăm chăm để ý nửa tháng không thẩy Khương Đường bày hàng nữa, lúc này mới yên tâm.
Chuyện buôn bán của Khương Đường thiếu nửa tháng, hụt mất mấy chục lượng.
Nhưng hai ngày nay Lưu Đại Lang đã thông báo hết cho tất cả khách quen rằng cửa tiệm mới ở đâu, có cả rượu ngon, hơn nữa giá cả đồ ăn không thay đổi.
Một nồi lẩu bò ba đồng bạc, một nồi lẩu nấm năm đồng bạc, những món khác cũng không thay đổi.
Có điều ban đầu món ăn ít, mở cửa tiệm mới bổ sung thêm mấy món.
Miến, mộc nhĩ, tôm tươi, thịt chiên giòn.. giá cả không rẻ nhưng tuyệt đối khắp thiên hạ không đâu bì kịp.
Về chuyện khách quen có đến hay không, Khương Đường cảm thấy sẽ đến.
Tuy đã cho viên canh nhưng Khương Đường cảm thấy ăn lẩu ở nhà thì mùi vị sẽ không sánh được với bên ngoài.
Tương mè của nàng là tự làm, bên trong có mè vụn đậu phộng, còn có các loại gia vị như tỏi băm. Thêm nữa, tuy rằng nước lẩu giống nhau nhưng thịt nàng mua là thịt dê mềm nhất, thịt cá tươi ngon nhất đã chọn lọc qua mấy nhà, hương vị tuyệt đối ngon vô cùng.
Vậy nên dù rằng đã tặng viên canh nhưng khách quen cũng sẽ tới cửa tiệm mới ăn.
Từng ngày trôi qua, Khương Đường tập trung lo chuyện trong cửa hàng, sau cùng đợi cửa hàng xong xuôi, kế hoạch ban đầu là khai trương vào hôm sau, kết quả trên trời lại có hoa tuyết bay bay.
Tuyết rơi không hề nhỏ.
Trên đường phố không có một ai, cửa hàng bán hoa quả khô bên trái với cửa tiệm bán tạp hóa bên phải đều đóng cửa hết, Khương Đường cũng không biết rốt cuộc hôm nay có mở hay không.
Nếu không có khách thì khai trương trông quạnh quẽ lắm.
Khách cũ nói hôm nay không chắc có thể tới, vốn rằng trời đã lạnh, tuyết rơi thì không muốn ra ngoài nữa.