Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 362

Cập nhật lúc: 2024-11-20 08:08:26
Lượt xem: 6

Dù luyến tiếc nhưng hắn vẫn nhìn thứ xem mấy thứ này có giống bánh lương khô hay không, có thích hợp mang tới quân doanh ăn hay không. Tuy đây là thứ Khương Đường cho hắn, nhưng tướng sĩ ở quân doanh cũng sống quá khổ rồi.

Cho dù đã có bánh lương khô, nhưng cứ ăn đúng một thứ qua ngày này tháng nọ thì dù thức ăn có ngon tới đâu cũng sẽ thấy ngán.

Nhưng bánh lương khô cũng có chỗ tốt, bên trong vẫn có thịt, tuy rằng không nhìn thấy nhưng các tướng sĩ mang bánh đi hầm ăn đã cảm thấy thân thể mình tốt hơn nhiều, ít nhất miệng vết thương sẽ không hay nứt ra nữa.

Nhưng tay chân các tướng sĩ vẫn bị nứt da, cái này không thể trị hết nếu chỉ dựa vào bánh lương khô.

Nứt da là do thời tiết quá lạnh, y phục mùa đông không đủ dày, tay chân mất đi độ ấm nên bị như vậy.

Sẽ nổi mẩn đỏ và phát ngứa, mấy năm trước Cố Kiến Sơn cũng từng bị một lần, nhưng sau này vẫn trị hết, chẳng qua vẫn không thể nào quên được sự khó chịu lúc đó.

Tây Bắc lạnh hơn Thịnh Kinh nhiều. Từ Liêu Thành trải dài tới phía bắc, tuyết đã đọng dày hơn hai tấc, nơi này khô lạnh, đến tháng ba sang năm tuyết mới bắt đầu ngừng rơi.

Trong những tháng lạnh giá nhất trong năm, lại còn ở vùng biên cảnh trên cao nguyên, tuy Cố Kiến Sơn mặc nhiều y phục nhưng cũng lạnh đến nỗi răng đánh lập cập vào nhau

Hắn lấy phần cốt lẩu bò Khương Đường cho hắn ra, phần hoành thánh đã được đông lạnh nên có để lâu cũng không bị hư, hắn cứ cất vào ngăn tủ trước.

Mấy thứ này không cần ăn vội, từ lúc Khương Đường rời khỏi phủ Vĩnh Ninh hầu, hắn rất ít khi được ăn thức ăn nàng làm, hiện tại chỉ uống mấy ly nước.

Dù sao cũng phải tiết kiệm thức ăn một chút.

Còn lại rau ngâm và thịt khô lấy từ phủ Vĩnh Ninh hầu, Cố Kiến Sơn lấy ra một phần.

Lương khô sớm đã ăn hết trên đường đi, Khương Đường cho hắn sáu mươi phần cốt lẩu, một ngày một phần cũng đủ ăn trong hai tháng.

Cố Kiến Sơn mở ra nhìn thử, bên trong là từng viên cốt lẩu màu đỏ cam, trông rất đẹp, Khương Đường nói bỏ cái này vào nồi nóng, châm thêm nước, muốn ăn cái gì thì cứ bỏ vô là được, khoai tây củ cải nấu mười lăm phút là mềm, đa số các loại rau củ bỏ vào chỉ cần một chút thời gian là nhừ, hương vị rất ngon.

Lẩu cũng không phải quá cay, đủ để làm ấm cơ thể.

Cố Kiến Sơn để lại cho bản thân hai phần, phần còn lại đều mang đến Hỏa Đầu Doanh.

Hỏa Đầu Doanh phụ trách chuyện ăn, mặc, đi lại của toàn bộ quân doanh, lúc bắt đầu vào đông Hồ tộc đã nghỉ ngơi lấy lại sức, không giống trước đây cứ cách hai ngày là xâm phạm biên giới Tây Bắc.

Không đánh giặc, các chiến sĩ cũng không được ăn uống tốt hôn, đây cũng ý của Từ Trinh Nam, quân lương là một lưỡi d.a.o đắc dụng, không thể lãng phí.

Vào đông ngoại trừ luyện binh thì không còn chuyện gì khác, không cần phải ăn uống quá tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-362.html.]

Nhưng Cố Kiến Sơn cảm thấy, nếu có thể ăn ngon hơn một chút thì cứ ăn.

Nhóm người trong Hỏa Đầu Doanh thấy Cố Kiến Sơn tới, đều ôm quyền gọi tướng quân.

Cố Kiến Sơn đặt đồ vật lên bàn: “Giữa trưa lấy cái này nấu, lúc nấu thì cho thêm nước, hầm chung với khoai tây cải trắng.”

Tây Bắc thiếu thức ăn, ở quân doanh cũng chỉ có thể hầm khoai tây và củ cải trắng, còn khoai lang được coi như lương thực chính.

Cố Kiến Sơn cố ý nói đây là phần cho sáu mươi người, quân doanh có mấy chục ngàn người, khẳng định là không đủ.

Cứ cho các tướng lĩnh dùng trước, nếu thấy không tệ thì sau này sẽ phát cho binh sĩ.

Đây là đồ Khương Đường cho hắn, dù trong lòng hắn không nỡ nhưng Cố Kiến Sơn cũng có thể đặt chuyện lớn lên hàng đầu.

Tới giữa trưa, Cố Kiến Sơn cùng Từ Trinh Nam và các tướng lĩnh ngồi ăn chung một mâm.

Thức ăn của tướng lĩnh bình thường sẽ tốt hơn binh lính một chút. Trong quân doanh trước giờ đã vậy, người nào lập được công thì có thể ăn ngon, cũng là để khuyến khích tướng sĩ anh dũng g.i.ế.c địch.

Mười mấy người tụ lại ăn trưa cùng nhau, thức ăn chính là món hầm mà Cố Kiến Sơn mang đến.

Có thể thấy trong mỗi bát có hai khối thịt, khiến cả đám người đỏ cả mắt.

Có người còn chưa ăn đã hỏi: “Sao lại thế này, có người mới tới Hỏa Đầu Doanh à?”

Vẻ ngoài của món ăn không giống trước đây, màu đỏ cam, nước canh sền sệt, cũng khá nhiều, phía trên có một lớp váng dầu, chỉ cần nhìn là biết sẽ ăn ngon hơn canh củ cải và khoai tây hầm.

Từ Trinh Nam giải thích: “Là Cố tướng quân mang đến cho mọi người nếm thử.”

Cố Kiến Sơn nheo mắt nói: “Là người trong nhà làm cho.”

Một vị tướng lĩnh họ Lý trêu ghẹo nói: “Đây là lần thứ hai Cố tướng quân mang đồ tốt về đây rồi, là người nào trong nhà, sao trước kia chưa từng thấy gửi qua?”

“Đúng vậy, trước kia không có nhiều đồ tốt như vậy!”

Tuy là ồn ào nhưng không có ác ý.

Loading...