Khương Đường mở cửa: “Tẩu tử,  chuyện gì ?”
Lưu đại tẩu  thấy đôi mắt sáng của Khương Đường thì càng thêm hổ thẹn và khó yên, nàng  qua đây để trả  bạc. Giữa trưa Lưu Đại Lang  kéo  năm vị khách, buổi tối kéo  bảy , Khương Đường cho  tổng cộng hai mươi bốn văn tiền.
Lúc Lưu đại tẩu  chuyện thì  lập tức mang bạc  trả .
Sổ sách của sạp hàng ít ngày nữa sẽ kết toán, Lưu đại tẩu sai nhi tử ghi sổ  , năm ngày  đem qua đưa cho Khương Đường một .
Hai mươi bốn văn tiền  là cố ý đưa .
Lưu đại tẩu ngượng ngùng  : “Đại Lang  hiểu chuyện,   thể nhận bạc của ngươi chứ. Hắn nhàn rỗi cũng  , ngươi cứ tùy tiện sai bảo là .”
Khương Đường cảm thấy  thể  như  ,  là hàng xóm, phụ giúp một chút thì , nhưng  thể nhờ   giúp cả ngày mà  trả bạc,  thế  thích hợp.
“Tẩu tử xem  là  ngoài , Đại Lang tới giúp ,  vô cùng  ơn, nhưng   thể  hiểu chuyện. Ngày mai còn  nhờ Đại Lang tới đây, tuy  nhỏ tuổi, nhưng  việc   tổ chức, bạc  tẩu cứ cầm , là  nên nhận . Hôm nay nếu   , chuyện buôn bán cũng  thành công  .”
Đều   đến mức , Lưu đại tẩu cũng  thể  gì nữa, chỉ  thể sai nhi tử qua đây phụ giúp Khương Đường nhiều hơn.
Tuy bạc nhận mỗi ngày là tiền công, nhưng  ai cỡ tuổi Lưu Đại Lang mà một ngày  thể kiếm hơn hai mươi văn tiền, mà cũng chỉ  chạy chạy  phố thôi,  gì  chuyện nào lời như .
Lưu đại tẩu  nhịn  dặn dò: “Làm việc nhiều một chút,   việc gì thì đừng   phiền a di!”
Cứ cho là kém ba tuổi, nhưng nam nữ khác biệt, tránh cho   lời  tiếng . Còn hai, ba năm nữa là nên tính chuyện hôn sự cho Lưu Đại Lang .
Lưu Đại Lang: “Đã   !”
Hắn cảm thấy Khương Đường xinh , nhưng nàng  như hoa  cành ,  chỉ  thể ngước  mà thôi.
Sao   thể thành a di  chứ.
Hàng xóm láng giềng cũng  nghĩ  kinh doanh  như , thấy khách nhân tới  ít,  nhịn   hỏi Khương Đường lời  bao nhiêu.
Khương Đường: “Ta  mời  tới phụ, còn  mua thịt mua đồ ăn, lời cũng  bao nhiêu.”
 
Khương Đường cũng đang  sự thật thôi, nhưng  ai tin cả,  kiếm  bạc mà còn bày quán , nàng cũng  ngốc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-359.html.]
Còn  hai nhà Lưu gia Trần gia, chắc chắn lời   ít bạc.
Lúc   ai dám chỉ trỏ  phận của Khương Đường, ngược  đang bàn tán chuyện kinh doanh của nàng.
 bàn tán thì cứ bàn tán,  là thứ của  khác,  đỏ mắt thì cũng là của   thôi.
Khương Đường  chờ việc kinh doanh  định thì mới tới tìm Lục Cẩm Dao  chuyện mở cửa hàng, từ lúc thuê cửa hàng đến lúc khai trương,  thế nào cũng  hơn một tháng, nếu tính  sai thì đầu tháng mười hai là  thể  thành.
Hiện giờ Lục Cẩm Dao còn đang mang thai, Khương Đường   quấy rầy nàng , hiện tại để nàng  yên tâm dưỡng thai mới là chuyện quan trọng.
Lục Cẩm Dao  mang thai  gần tám tháng, y sư trong phủ từ ba ngày bắt mạch một  chuyển thành một ngày bắt mạch một , tuy mỗi ngày đều xem mạch, nhưng  từng  uống thuốc dưỡng thai gì cả.
Y sư trong phủ   cái thai   .
Lục Cẩm Dao   nhiều, còn mời bà mụ đến xem vị trí thai, đến lúc đó chắc chắn sẽ sinh nở thuận lợi.
Lục Cẩm Dao mới hỏi thai  là nam  nữ, y sư trong phủ chắc chắn vài phần: “Theo lão phu thấy thì tám phần là một tiểu công tử.”
Tám phần cũng chỉ là lời  suông, mười thai thì y sư trong phủ   là tiểu công tử hết cả mười.
Lục Cẩm Dao  xong thì  vui vẻ, sai Lộ Trúc đưa cho y sư một cái hồng bao: “Chờ hài tử bình an  đời,  đây còn  cảm tạ đại phu đó.”
Y sư trong phủ thẳng thắn: “Đây đều là chuyện lão phu nên , Tứ nương tử ngày thường  cửa  chú ý một chút,   té ngã, như  chắc chắn sẽ bình an sinh nở.”
Lục Cẩm Dao gật đầu,  vài câu khách sáo  để Lộ Trúc đưa y sư  ngoài. Như  thì nàng  yên tâm .
Ngày dự sinh là  tháng mười hai, y sư   hài tử  khỏe mạnh, cho dù  đủ tháng thì cũng  để  bất kỳ di chứng gì, an tâm chờ sinh là .
Hài tử  dung hòa dòng m.á.u của phủ Vĩnh Ninh hầu và phủ Bình Dương hầu,  chỉ  Trịnh thị coi trọng, mà Bình Dương hầu phu nhân cũng là lo lắng sốt ruột.
Sáng ngày hai mươi bảy tháng mười hai, Bình Dương hầu phu nhân gửi thiệp đến phủ Vĩnh Ninh hầu,  đó mang theo  ít đồ đạc tới thăm nữ nhi.
Lục Cẩm Dao  chút trở tay  kịp, chờ Hoài Hề đưa  qua tới  lập tức  cửa đón tiếp: “Mẫu ,  ngài  tới đây?”
 
Trần thị ăn mặc lộng lẫy, tóc vấn chỉnh tề, mấy cây trâm vàng  cài  tóc lộ  khí chất  tầm thường,  vai khoác một chiếc áo choàng  bằng lông hồ ly quý giá, bà  : “Ta  tới   ?”