Đối với Khương Đường mà , đương nhiên hy vọng mỗi ngày đều  thể  thấy , cho dù chỉ là một đường từ quầy thịt về nhà, cho dù   với   mấy câu nhưng chỉ cần  ở đây là  cảm thấy an tâm .
 Cố Kiến Sơn cũng  việc riêng  .
Về phần bánh sinh nhật của An Dương quận chúa ở bên , hai ngày  sẽ  mang qua. Ban đầu An Dương  là càng nhanh càng , nhưng nghĩ đến Lục Cẩm Dao  loại bánh  khó , nếu  gấp thì   ,  nên dời ngày lùi  hai ngày.
Nàng  trả  năm lượng bạc xem như tiền đặt cọc, đến lúc đó  xong sẽ trực tiếp đưa đến An vương phủ.
Khương Đường hỏi nàng   bánh hình dáng như thế nào, An Dương nhất thời nghĩ  , nghiêng đầu  lá rụng đang xoay vòng bên ngoài liền   nhất là  nổi bật thời tiết hiện tại.
Khương Đường nghĩ biện pháp  một cái bánh kem  hình cây hồng,  cành cây cao cao treo từng quả hồng nhỏ xinh xắn đáng yêu, màu cam hồng,   liền  cảm giác vui mừng khó hiểu.
Dưới gốc cây hồng là một tiểu viện nông gia nhỏ xinh, giếng nước, tường viện, bàn ghế... giống y như thật, chỉ  thôi cũng  nỡ ăn.
 An Dương vẫn ăn. Một cái bánh ngọt ước chừng  hai tầng, nàng chia cho An vương cùng An vương phi một ít, còn   ít nhưng  thật sự luyến tiếc   phân cho đám thứ  thứ  , nàng liền phân cho bọn nha .
Nhìn dáng vẻ cao hứng của các nàng , trong lòng cuối cùng cũng cao hứng hơn một chút.
Thật  nàng  cũng    đồng ý với cách  của Khương Đường. Đám thứ  thứ  của nàng , cho dù cho mượn tám trăm lá gan thì bọn họ cũng  dám cướp đồ ăn với nàng .
Muốn  chia đồ với nàng  , cũng   xem  xứng  ? Trong bao nhiêu  mới   một  như Khương Đường chứ?
Mà đầu , Khương Đường đang cùng Lưu đại tẩu thương lượng chuyện  bày quầy hàng đến khi nào.
Thời gian  trời lạnh, việc buôn bán đồ ăn thì   hơn. Ngược  việc  ăn của Cẩm Đường Cư  kém hơn một chút.
Hẳn là bởi vì quầy hàng bán đồ ăn nóng hổi, trời lạnh như , gặm bánh bao cùng bánh nướng thật sự  khó chịu.
Đều là   công việc vất vả cả, ăn  đủ no bụng khó chịu ngay cả công việc cũng   .
 
Phần lớn   đều  ăn mì chay và bánh bao nóng, cách vài ngày sẽ đến ăn một bát mì khô nóng Dương xuân.
Dù  thì  tiền  cũng  tính toán kỹ lưỡng chi tiêu cẩn thận. Việc kinh doanh bánh nướng cũng rát , đơn giản bởi vì nó ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-350.html.]
Hơn nữa, ở thư viện  nhiều công tử  tiền, còn  nhiều  mua để lấy lòng  khác nữa.
Việc  ăn  tệ, nhưng Khương Đường  lo lắng trời lạnh sẽ  mấy  Lưu đại tẩu  đông cứng.
Chén đũa bày quầy hàng đều  rửa, mà nước giếng   lạnh,    đường cũng lạnh, ngón tay Lưu đại tẩu các nàng đỏ ửng lên vì lạnh.
Lưu đại tẩu  cảm thấy   việc gì hết. Nàng  cũng    yếu ớt, nếu như  bày quầy hàng  bán thì   thu nhập. Dù  thì  tiền mua thêm ít củi đun nước nóng rửa chén, mỗi ngày còn  thịt ăn, còn nếu cứ sợ lạnh thì chẳng  đồ ngon mà ăn nữa.
Chỉ cần  ngốc thì đều hiểu  điều .
“Ngày nào  tuyết rơi thì  bày quầy hàng nữa, đợi tuyết tan   mở bán. Thật  cũng  lạnh lắm, lúc đẩy xe thấy cũng ấm mà.”
Nếu chỉ lấy tiền công mỗi ngày tám văn mười văn, nhất định các nàng sẽ   bán hàng trong mấy ngày lạnh cóng .
 bây giờ bán nhiều thì kiếm  nhiều, ai  nỡ bỏ  chứ. Đây   là vì Khương Đường mà là vì chính bản  .
Khương Đường thấy khuyên   liền : “Vậy thì  găng tay nhét bông, nhất định  mặc ấm một chút.”
Lưu đại tẩu  đáp ứng, Khương Đường   Trần gia cùng Hứa gia, ý tứ hai nhà  cũng giống như Lưu gia, đều là tiếp tục bán.
Có thể kiếm tiền thì đương nhiên Khương Đường cũng thấy vui vẻ, liền an tâm ở nhà nấu mỡ bò,   chút nguyên liệu đáy lẩu, chờ Cố Kiến Sơn  thì mang theo.
Đây xem như là  đầu tiên Khương Đường chuẩn  đồ đạc cho Cố Kiến Sơn.
Lần  chuẩn  lương khô nhưng là đồ của Yến Kỉ Đường tặng,  tính là của nàng.
Chỉ là bởi vì Cố Kiến Sơn từng giúp nàng nên khi  càng tận tâm tận lực hơn một chút.
Còn lúc  mới thật là bởi vì đó là Cố Kiến Sơn mới chuẩn . Khương Đường hy vọng Cố Kiến Sơn  thể sống .
Xương ống lớn, gà nguyên con, sườn non, chân giò, bỏ thêm mỡ bò hầm trong nước nóng,  đó cho thêm hạt tiêu, ớt gia vị , cho  đun lửa nhỏ nấu trong bốn năm canh giờ,  dùng gạc lọc qua một   để nguội là .
 
Đến lúc đó cắt thành từng miếng nhỏ,  ăn thì nấu một miếng, đến lúc đó ăn chung với bánh hoặc dùng nấu ăn cũng  ngon.