Lục Anh và Nghiêm Hạ mới tới canh giữ  cửa nhà chính, Lục Anh là  quen, Nghiêm Hạ là  Khương Đường  từng gặp bao giờ,  từ đằng xa thấy cúi đầu, xem  cũng là  thành thật  giữ bổn phận.
Khương Đường từ đằng xa gật đầu với Lục Anh gật đầu,   Lộ Trúc đưa  thư phòng.
“Đại nương tử ở bên trong, Khương cô nương mời   .” Lộ Trúc vén rèm lên, chờ Khương Đường   mới buông rèm xuống,   nhĩ phòng pha  bưng điểm tâm.
Lộ Trúc    liền : “Khương Đường  trở .” Bội Lan: “Bây giờ đang ở ?”
Sau khi  khỏi phủ  khó gặp mặt , đám  Bội Lan nhớ Khương Đường vô cùng, cũng    thể  chuyện  một lúc .
Chẳng qua vui mừng   sinh  vài phần thương cảm. Trước  đều là nha  như , hiện tại chỉ  các nàng là hạ nhân, Khương Đường   thể cùng Lục Cẩm Dao  chung một chỗ  chuyện, các nàng vẫn  công việc hầu hạ  khác.
Lộ Trúc: “Ở thư phòng.”
Trong lòng nàng cũng  vài phần  dễ chịu, nhưng chuộc    dựa  tự nguyện,  khi chuộc  Khương Đường sống   ,  bộ đều dựa  bản lĩnh của : “Lát nữa hỏi đại nương tử một chút xem  thể cùng Khương Đường  chuyện  .”
Bội Lan chống cằm : “Lần  tiệc sinh nhật  gặp ,   đại phòng còn  khó nàng  nữa, cũng   cuộc sống nàng  ở bên ngoài   ?”
Phía bên  Khương Đường  phòng, Lục Cẩm Dao liền buông sách xuống,  dậy nghênh đón,  đó kéo tay Khương Đường  xuống: “Làm  ? Có  Cẩm Đường Cư  việc gì ?”
Trừ phi là chuyện  ăn, nếu  Khương Đường sẽ  cố ý chạy tới đây một chuyến.
Khương Đường : “An Dương quận chúa  đặt bánh sinh nhật từ Cẩm Đường Cư.”
Đây là chuyện , vật dĩ hiếm vi quý, bánh sinh nhật   bán công khai ở quầy hàng Cẩm Đường Cư, chỉ bán cho  quen, cho dù  tiền cũng  mua .
Đối với chuyện  ăn ngon   thể diện , các quý nữ nguyện ý tiêu tiền.
Trong tiệc sinh nhật chỉ  hai tiểu bối là An Dương quận chúa và Yến Minh Song, những  khác còn    món ăn gọi là bánh sinh nhật .
 
Nếu hai   đặt mua, sẽ càng ngày càng  nhiều   đến bánh sinh nhật, việc  ăn lúc đó sẽ cuồn cuộn  ngừng.
Trước  đều là Lục Cẩm Dao quyết định mua công thức nào, bán giá gì, bởi vì khách nhân là nể mặt Cẩm Đường Cư mới tiến , Lục Cẩm Dao là chủ của Cẩm Đường Cư, nàng quyết định cũng là hợp tình hợp lý.
      là bởi vì Khương Đường mới  việc  ăn , nhất định Lục Cẩm Dao  thể chiếm tám phần lợi nhuận như . Việc bán bánh sinh nhật , phần nhiều vẫn nên chia cho Khương Đường.
Lục Cẩm Dao cũng , Khương Đường  thể trực tiếp đáp ứng, nàng  đây thương lượng   vì lợi ích mà là vì tình nghĩa.
Trong lòng Lục Cẩm Dao ngũ vị tạp trần, chua xót   chút động dung. Khương Đường thương lượng với nàng cũng  nghĩa là   ai  đặt bánh sinh nhật thì  tiên   với nàng một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-348.html.]
Những tình   đều  thể biến thành nhân mạch.
Lục Cẩm Dao nhẹ nhàng : “Còn ý tứ của ngươi thì ,  thể   ? Một cái bánh kem  bán bao nhiêu tiền là phù hợp?”
Đương nhiên Khương Đường  thể , mặc dù  thể ngày nào cũng   nhưng cứ mấy ngày  một cái là  vấn đề gì, mà như  cũng  thể kiếm tiền.
Khương Đường suy nghĩ một chút  : “Nếu như bán bánh kem  với giá thấp thì  vẻ như là khinh thường các nàng .”
Lục Cẩm Dao gật đầu tán đồng: “Không sai.”
Những thứ đắt tiền bán , miễn là khách nhân cảm thấy xứng đáng với mức giá  thì họ sẽ mua nó.
Khương Đường giở công phu sư tử ngoạm: “Một cái mười lượng bạc , còn nguyên liệu bên trong thì  cân nhắc .”
Trước , mười lượng bạc chính là nguyệt ngân của nàng trong gần một năm, cho dù hiện tại mười lượng bạc thì Khương Đường cũng  kiếm trong mấy ngày mới đủ.
Đối với mấy  An Dương thì mười lượng bạc đương nhiên  tính là nhiều, nhưng cũng  thể thật sự định giá một trăm lượng bạc một cái,  mới thật sự là công phu sư tử ngoạm.
Lục Cẩm Dao: “Mười lượng cũng , đến lúc đó xem thời gian ngươi  bao lâu  tăng thêm một chút. Cẩm Đường Cư  nhiều dụng cụ, ngươi qua đó  sẽ thuận tiện hơn. Bánh kem là do ngươi , mà việc  ăn  cũng do ngươi tìm tới, mấy dụng cụ đồ vật trong cửa hàng cho phép ngươi dùng tùy ý,  sẽ lấy hai phần lợi nhuận, như   ?”
Khương Đường lấy tám phần, Lục Cẩm Dao lấy hai phần. Chi phí dụng cụ dùng của Cẩm Đường Cư, cơ bản chi phí cũng  đáng kể. Đến lúc đó Lục Cẩm Dao trấn giữ cửa ải, đừng chọc  nhân vật khó chơi là .
Khương Đường khẽ mỉm   đáp: “Được.”
 
Lục Cẩm Dao ở thư phòng  ba phần văn thư, ký tên ấn dấu tay. Một phần đưa cho Khương Đường, một phần  giữ , phần còn  chờ ngày khác  thời gian rảnh đưa đến quan phủ.
Làm bánh kem thì nàng   giúp  gì, nhưng còn  một chuyện nàng   báo  cho Khương Đường.
Hôm nay cho dù Khương Đường  đến đây thì nàng  cũng sẽ tranh thủ thời gian  gặp.
Lục Cẩm Dao: “Trong tiệc sinh nhật của phu nhân, bên chỗ Bình Dương Hầu phủ   ai tới.”
Đối với Bình Dương Hầu phu nhân mà , sinh nhật bà thông gia nên đương nhiên  cần tự   qua chúc mừng, chỉ sai  đưa lễ vật tới đây là .
 các phu nhân đều  giao tình nên nếu  chuyện gì khó tránh khỏi sẽ truyền đến tai mẫu  nàng.
Việc Khương Đường chuộc …Hẳn là mẫu  nàng  .