Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 347

Cập nhật lúc: 2024-11-20 08:04:51
Lượt xem: 2

An Dương cho rằng, bánh sinh nhật cũng giống như bánh trung thu bánh chưng vậy, chỉ có thể chờ đến ngày sinh nhật mới có thể được ăn.

Nàng ấy cũng thích bánh trung thu lòng đỏ trứng hạt sen của Cẩm Đường Cư, hương vị không giống với bánh nướng trứng chảy, nhưng qua Trung thu rồi Cẩm Đường Cư không còn bán nữa, muốn ăn cũng không ăn được.

Bánh kem trong yến hội sinh nhật của Vĩnh Ninh Hầu phu nhân, An Dương chỉ ăn một miếng nhỏ, lớp kem phía trên vừa thơm vừa ngọt, nhưng thích nhất là phần bánh kẹp mứt trái cây ở bên trong, cái đó mới thực sự là ngon.

Quan hệ giữa nàng ấy và Khương Đường xem như không tệ, không biết có thể làm cho nàng ấy một cái được không, để không cần đến sinh nhật cũng được ăn cái này.

An Dương nhìn với vẻ mặt trông mong, Khương Đường không nhịn được mà bật cười.

Trước kia An Dương ốm yếu nhiều bệnh, sau khi thân thể chuyển biến tốt đẹp liền mang theo chút quý khí khó tả, hiếm khi có lúc ngây thơ đáng yêu như thế này.

Khương Đường: “Kỳ thật gọi là bánh sinh nhật cũng không chính xác, thọ yến có thể ăn, hỉ yến cũng có thể ăn, cho dù ngày thường muốn ăn, thì ăn một cái cũng được. Ăn chính là cảm giác vui vẻ khi mọi người cùng chia nhau một cái bánh ngọt. Chắc là quận chúa không biết chứ trước đây khi ta cùng một đám người ăn cơm, cơm phải giành nhau ăn thì mới ngon được.”

Khi còn ở Yến Kỉ Đường, ngày nào cũng ăn rất nhiều. An Dương thật sự chưa từng nghe qua cách nói này.

Nàng ấy sinh ra chính là quận chúa chi tôn, ai dám cùng nàng ấy cướp đồ chứ. Chính là bởi vì chưa từng nghe qua nên mới cảm thấy mới lạ.

Lần sau có thể tìm mấy người thân thiết đến tụ tập với nhau một bữa, cũng đặt một cái bánh kem rồi chia nhau ăn giống như Khương Đường nói xem sao.

An Dương nói: “Vậy ta có thể đặt mua một cái bánh kem như vậy được không, cũng lớn bằng chừng đó.”

Khương Đường làm cái này cũng không tốn sức lắm, nhưng trước tiên phải thương lượng với Lục Cẩm Dao đã, đến lúc đó có bán thì vẫn nên mua ở Cẩm Đường Cư: “Chờ ta hỏi Lục tỷ tỷ xong rồi sẽ báo lại cho quận chúa.”

An Dương cũng không làm khó người ta. Nàng ấy đã chờ nhiều ngày như vậy rồi, chờ thêm một lúc nữa cũng không sao cả.

“Cũng được, vậy ngươi đi nói với Lục tỷ tỷ đi.” An Dương kéo tay Khương Đường nói: “Ngươi có thể chuộc thân, ta rất vui vẻ, tuy rằng đã cách tiệc sinh nhật của Vĩnh Ninh Hầu phu nhân mấy ngày rồi, nhưng những lời nói ngày hôm đó hoàn toàn là thật.”

Mặc kệ người khác như thế nào, nhưng An Dương nàng khi kết giao với người ta toàn đều xem ở phẩm tính. Những người khác bất kể là nha hoàn hay là khất cái, chỉ cần phẩm tính hợp nhau thì nàng ấy đều nguyện ý kết giao.

Ánh mắt An Dương trong veo, khẽ mỉm cười với Khương Đường.

Mà những người giống như Minh gia tiểu nương tử, cho dù thân phận cao quý thì nàng ấy cũng là nhìn cũng không thèm nhìn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-347.html.]

An Dương cảm thấy cũng có nguyên nhân nàng có thân phận quận chúa tôn quý mới không quan tâm những thứ này, mới có thể làm việc hoàn toàn dựa vào tâm ý.

Nhưng có một số người, ngay cả tâm ý của mình cũng bất chấp, nói gì đến kết giao bằng hữu làm việc.

Khương Đường: “Ta hiểu, ngày đó quận chúa giải vây, ta còn chưa kịp cảm tạ nữa.”

An Dương bất đắc dĩ nói: “Vài câu nói thật mà thôi, cái này có gì mà phải tạ ơn chứ? Nếu ngươi thật sự muốn cảm tạ ta thì nhanh chóng đi hỏi Lục tỷ tỷ đi, ta còn chờ được ăn bánh ngọt nữa đấy.”

Khương Đường mỉm cười, nói đồng ý xong, chuẩn bị lát nữa sẽ đi Vĩnh Ninh Hầu phủ.

Đi Hầu phủ phải đưa bái thiếp, bằng không người gác cổng căn bản sẽ không thông truyền. Khương Đường không có bút mực nên ở cửa hàng viết một phong thiếp, ở cửa nhờ người gác cổng đưa vào.

Đợi gần hai khắc đồng hồ, Lộ Trúc tới đây đón người.

Từ cửa chính đi vào, đi qua hai hành lang, chờ không có ai khác, Lộ Trúc nhỏ giọng oán giận nói: “Trước kia chỉ cần cầm eo bài là có thể trực tiếp ra cửa rồi trở về, bây giờ còn phải viết bái thiếp nữa, thật phiền phức.”

Khương Đường đi theo phía sau Lộ Trúc: “Quy củ là thế mà, nếu không thì chẳng phải ai cũng có thể tiến vào sao?”

Lúc này Khương Đường không mang theo gì hết, tới đây là để thương lượng với Lục Cẩm Dao chuyện bánh sinh nhật nên hai tay trống trơn.

Tuy nói là Lộ Trúc dẫn đường ở phía trước, nhưng nơi nào Khương Đường cũng nhận ra.

Lại đến Yến Kỉ Đường, khung cảnh lúc này thay đổi rất lớn so với khi nàng rời đi.

Lá trên hai cây hạnh nhân đã rụng hết, thân cây trơ trụi, người làm trong nhà ấm dùng rơm quấn quanh thân cây.

Hoa hoa cỏ cỏ trong viện cũng đều héo rũ, đứng ở trong sân đã cảm thấy hơi lạnh phả vào.

Lúc này Khương Đường đang mặc bộ y phục có độn bông, qua một thời gian nữa, Thịnh Kinh sẽ có tuyết rơi.

Thịnh Kinh mặc dù nằm ở phía nam, nhưng không phải là chính nam, mùa đông cũng sẽ có tuyết.

Loading...