Cố Kiến Sơn ngoài miệng đồng ý nhưng cũng  để trong lòng, con  ai cũng bất công,  việc đều  đến đúng sai,  đây, Hàn thị từng gài bẫy Khương Đường, nếu     ở đó thì ngày  chắc chắn  xảy  chuyện. Hôm nay là Khương Đường, ngày mai  thể là  khác,   thể  quản .
Cố Kiến Sơn : “Ta còn  uống nước.”
Đây  là ly thứ ba, rốt cuộc  uống bao nhiêu mới đủ chứ.
Khương Đường   nhà rót thêm một ly, lúc  Cố Kiến Sơn uống  chậm, giống như chỉ cần  uống hết nước thì  cần  rời khỏi nơi  .
Còn thừa tới nửa ly nước, Khương Đường khụ một tiếng, Cố Kiến Sơn mới : “Ta về đây, sáng mai  đến gặp nàng.”
Khương Đường   gật đầu, Cố Kiến Sơn  : “Hôm nay nàng thật ,     rời mắt .”
Bằng  Cố Kiến Hiên cũng  đỏ mặt khi  thấy. Khương Đường: “Được , uống hết nước  thì  .” Mới   bao lâu chứ.
Cố Kiến Sơn uống một ngụm,  uống một ngụm, cuối cùng uống một  hết ly nước: “Ta   .”
Khương Đường lập tức : “Ta đưa ngài  ngoài.” Cố Kiến Sơn  dậy: “Không cần,  tự  .”
Khương Đường  há mồm,  một động tác mời: “Vậy ngài  .”
Cố Kiến Sơn   hai bước,  đầu  bất đắc dĩ : “Thật sự  tiễn ?”
*
Nam nhân ở phủ Vĩnh Ninh hầu ban ngày   triều,  hề  chuyện xảy  trong rạp hát.
 Lục Cẩm Dao  ngứa mồm, chờ Cố Kiến Châu về  tự   cho , cũng   nàng  gây chuyện, cớ gì    chứ.
Chỉ là  khi  xong, Cố Kiến Châu khó hiểu hỏi: “Sao đại tẩu  nhắc tới  phận của Khương cô nương,  ý gì chứ?”
Lục Cẩm Dao : “Chàng   ngốc , nàng  cảm thấy cái  phận nha  của Khương Đường  lên  mặt bàn, mới cố ý  như .”
Cố Kiến Châu: “…”
Cố Kiến Châu  , nha   gì mà  lên  mặt bàn, chuyện ăn, mặc, ở,   của bọn họ  chuyện nào là  qua tay của nha ,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-344.html.]
 
huống hồ Khương Đường  chuộc ,  còn là nha  nữa.
Anh hùng  hỏi xuất ,   ăn mày  nữ tử phong trần mang tấm lòng dân tộc cao cả, cũng  công tử tiểu thư thế gia hành xử hoang đường vô độ.
Giống như Chu Thần Viễn, tuy  xuất   nhưng   bây giờ vẫn ở nhà  một kẻ ăn    .
Cố Kiến Châu đến Điền Nam,  thấy  nhiều  xuất  bình thường,  là phân ba bảy loại, chỉ  thể  là đầu thai  hơn   thôi,  nên tự cho  là cao,  nên cho rằng  vượt xa  khác.
Cố Kiến Châu nhíu mày : “Sao đại tẩu   như thế…”
Lục Cẩm Dao  mà  Hàn thị mắc  chứng gì, nếu   thì  lẽ là Hàn thị xuất  bình thường, phụ  tuy rằn là quan lớn, nhưng   thanh liêm, tính tới tính lui thì chính là một thư sinh gia cảnh bần hàn, mà  nàng   nhiều âm mưu quỷ kế như .
Lục Cẩm Dao : “Khương Đường là  mẫu  mời tới, cũng là    từ Yến Kỉ Đường,    Viễn ca nhi  dọn đến Trí Viễn Đường , xem  mẫu    tức giận. Ta   hy vọng trong nhà hòa thuận, nhưng nếu   nàng  còn nhắm   thì  đây,  còn  hài tử, lỡ xảy  chuyện gì…”
Lục Cẩm Dao đúng lúc nhượng bộ : “Thật     cả, nàng  là đại tẩu, tất nhiên  tôn kính, nhưng hài tử của chúng   thể chịu tủi  .”
Cố Kiến Châu lập tức : “Ta  tìm đại ca, tối nay  về. Nàng ở nhà ăn cơm một , nhớ  chú ý một chút đó.”
Hắn  thể   với Hàn thị, nhưng  thể  chuyện rõ ràng với Cố Kiến Phong. Huynh  với   nên quanh co lòng vòng.
Lục Cẩm Dao gật đầu: “Phu quân về sớm một chút.”
Lục Cẩm Dao   Cố Kiến Châu tìm Cố Kiến Phong  cái gì, nhưng ngày hôm , Hàn thị cáo ốm, giao hết  chuyện trong tay cho Hứa thị và Vân thị.
Có lúc thấy Hàn thị như , Lục Cẩm Dao cũng  đành lòng, đều là  một nhà, cớ gì  nháo tới mức như , huống hồ, con cháu  hòa thuận,  khó chịu nhất chính là Vĩnh Ninh hầu cùng Trịnh thị.
 nếu nàng  lui một bước, thì Hàn thị nhất định sẽ tiến thêm hai bước, nàng   thể an phận thì , chỉ sợ là  chịu  yên thôi.
Lục Cẩm Dao cũng phát hiện, lúc Hàn thị gây  chuyện cũng sẽ im lặng một thời gian, đợi   quên mấy chuyện   thì  chứng nào tật nấy.
Nàng  chỉ  thể chuẩn    thứ, cẩn thận đối phó.
  qua tiệc mừng thọ, phủ Vĩnh Ninh hầu cũng  còn chuyện gì lớn nữa.