Điểm tâm đưa tới   thật sự  thơm  mềm, giống như bông .
Điểm tâm tặng cho Trịnh thị thì Lục Cẩm Dao  bảo Hoài Hề đưa qua, cố ý  là do Khương Đường . Lúc trở về Hoài Hề  phu nhân cũng   gì, chuyện  cũng  trong dự liệu của Lục Cẩm Dao.Tuy rằng bà bà nàng thích Khương Đường nhưng vẫn  chừng  mực, cũng  đến mức  nhận  chút đồ liền vui mừng đến  để ý gì nữa cả.
Hơn nữa,  cái gì  mà bà   từng thấy qua chứ.
 phần tâm ý , bà bà nàng nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng.
Cũng sắp đến sinh nhật Trịnh thị, Lục Cẩm Dao cũng hy vọng những thứ đưa   sẽ  hồi báo.
Khương Đường : “Cái  gọi là bánh mì, cũng là dùng bột mì  .  mà lúc  cần  ủ bột. Loại đơn giản nhất là  cho thêm thứ gì  trong, chỉ thơm mùi sữa, ăn  cảm giác  vị ngọt thoang thoảng. Các loại khác thì  thể cho thêm nhiều loại nguyên liệu khác , chẳng hạn như nho khô, đậu tán nhuyễn, khoai nghiền, đều dùng  nhân bên trong giống mấy loại .”
Còn  chà bông nữa, Khương Đường cảm thấy bánh mì chà bông cũng  ngon.
Thấy Lục Cẩm Dao  lắng   nghiêm túc, Khương Đường tiếp tục : “Bánh mì nướng   lò còn nóng hổi, đến mùa thu mùa đông ăn một miếng là thoải mái nhất. Nếu bán thì  thể   một hai loại hương vị bán  ,  đó từ từ thêm hương vị khác.”
Còn để quan sát xem khách nhân thích loại hương vị nào.
Hiện tại  lượng điểm tâm của Cẩm Đường Cư cũng  ít, nhưng  khi trời trở lạnh thì   nhiều loại điểm tâm  dễ bán, hiện giờ bán chạy nhất chính là bánh nướng trứng chảy.
Lục Cẩm Dao chống cằm : “Nói như  cũng đúng, nếu mang về mà thấy nguội  thì  thể bỏ lên bếp lò nướng , hương vị cũng  kém. Vậy chúng  vẫn cứ  theo cách chia lợi nhuận , dùng công thức bánh mì  chia cho ngươi hai thành lợi nhuận,  quan tâm nhân bên trong là gì,  ?”
Hai thành lợi nhuận, kỳ thật cũng  là  ít.
Nếu  bán ở Cẩm Đường Cư thì căn bản  bán  nhiều như , giá cả cũng  thể cao  như .
Khương Đường vui vẻ đồng ý, : “Vậy thì hai ngày nay  sẽ tới dạy các nàng  bánh mì.”
Lục Cẩm Dao gật gật đầu: “Ngươi cứ chọn  hai sư phụ chuyên môn  bánh mì . Thường ngày ngươi   dạo trong thành nhiều một chút,  xem mấy cửa hàng ăn uống nó như thế nào, giá cả bao nhiêu,   mở cửa hàng  đến mức gì cũng  rõ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-327.html.]
Khương Đường khẽ mỉm : “Ta  , cảm ơn Lục tỷ tỷ.”
Lục Cẩm Dao thích hai tiếng tỷ tỷ , nàng   xong văn thư, chỉ cần ký tên ấn dấu tay nữa là . Vẫn áp dụng phương thức chia lợi nhuận, đến đầu tháng  sẽ kết toán tiền tháng .
Bánh mì bắt  bày bán từ tháng , Khương Đường  đợi đến tháng mười một mới  thể lấy  tiền.
Ngoại trừ chuyện , còn  một chuyện Lục Cẩm Dao   với Khương Đường nữa.
“Mùng sáu tháng  là sinh nhật của phu nhân, tuy    là đại thọ tròn chục thì  cần  lớn, nhưng cũng sẽ mời một vài  bạn bè  thiết.”
Trịnh thị năm nay bốn mươi bốn tuổi, phía   nhiều hài tử tôn tử tôn nữ như ,  thế nào cũng  bày mấy bàn.
Lục Cẩm Dao cảm thấy hẳn là chính viện bên  sẽ gửi thiệp mời cho Khương Đường. Cho dù  mời thì hướng về tình cảm  , Trịnh thị  là trưởng bối, Khương Đường cũng nên chuẩn  hạ lễ.
Trước  Khương Đường là một tiểu nha , hiện tại  chuộc  , những nhân tình qua   đều  nhớ kỹ.
Lục Cẩm Dao  tiếp: “Ngươi xem  chuẩn  hạ lễ , nếu như  cho ngươi thiệp mời thì  sẽ đưa qua đó giúp ngươi.”
Một phần tâm ý,  như thế nào thì chính viện bên  đều vì Khương Đường chuộc  mà   một phần lực.
Các chủ tử ở trong phủ, cũng chỉ  sinh nhật của Trịnh thị và Vĩnh Ninh Hầu mới  lớn, hoặc là các tiểu chủ tử mới sinh hoặc thôi nôi mới tổ chức lớn một .
Còn sinh nhật những  khác, Trịnh thị sẽ  hỏi đến, liền ở viện của  ăn một bữa mà thôi.
Lục Cẩm Dao bây giờ tháng  lớn, chuyện quản gia  giao cho Hàn thị.
Nguyên bản nàng quản cũng  nhiều lắm, hiện tại nhàn rỗi cũng ,  thể tập trung  việc kinh doanh.