Lục Cẩm Dao  chuyện với Cố Kiến Châu mới gọi Lộ Trúc . Chuyện xã giao vẫn giao cho Lộ Trúc, việc nhỏ  thể để Tĩnh Mặc .
Lộ Trúc trở về, Yến Kỉ Đường dần dần khôi phục  trạng thái bình thường.
“Ngươi cùng Tinh Tương nghỉ ba ngày , trở về thăm phụ mẫu.” Lục Cẩm Dao : “ , Khương Đường  chuộc , các ngươi  đến thăm ?”
Lộ Trúc: “Nô tỳ   Hoài Hề chuyện Khương Đường chuộc , tính hai ngày  sẽ sang thăm.”
Lục Cẩm Dao : “Bây giờ nàng ở căn nhà thứ tư trong ngõ Trữ Nguyên,  lúc   việc tìm nàng, lúc ngươi sang đó thì nhắn nàng sáng hai mươi bảy đến cửa hàng mới của Cẩm Đường Cư một chuyến.”
Đã sắp tới tháng mười, cửa hàng cũng cho  các món điểm tâm mới, Lục Cẩm Dao  hỏi ý kiến Khương Đường một chút.
Khương Đường  dọn  hơn nửa tháng, cũng   hiện tại  . Lộ Trúc hành lễ: “Nô tỳ  rõ.”
Nàng  thầm nghĩ, chuộc   cũng  thể giống như  ,  còn là nha  của Yến Kỉ Đường nữa, là đối tác  ăn của đại nương tử, cần  kính trọng một chút.
Lục Cẩm Dao  còn chuyện gì khác, cho Lộ Trúc lui xuống.
Đối với Lục Cẩm Dao mà , chỉ cần Cố Kiến Châu trở về là yên tâm .
Việc kinh doanh của Cẩm Đường Cư hiện tại  khá, Hàn thị cũng  kiếm chuyện nữa, còn hai, ba tháng nữa là hài tử  đời,  thứ đều thuận lợi.
Hai tháng  nàng   yên  dưỡng thai, trời lạnh sẽ khiến xương cốt  giòn, ít  cửa thì  hơn,  mau chóng sắp xếp công việc của cửa hàng   đó.
Buổi chiều Lộ Trúc và Tinh Tương cùng  thăm Khương Đường.
Ngõ Trữ Nguyên   xa,  xe ngựa hơn nửa canh giờ mới tới nơi.
Chính là căn nhà thứ tư tính từ đầu ngõ, hai   đến nơi   thấy tiếng chó sủa, sợ tới mức  dám nhúc nhích.
Khương Đường  tiếng chó sủa mới chạy  xem, cách một khe cửa   thấy hai    thấy mặt xuống ba tháng nay, kinh ngạc mở cửa : “Lộ Trúc tỷ tỷ! Tinh Tương tỷ tỷ!”
Thấy hai  bọn họ là  những  đến Điền Nam  trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-323.html.]
Lộ Trúc quơ quơ đồ vật trong tay, : “Biết ngươi dọn nhà mới nên sang thăm, mang cho  một ít đồ của Điền Nam.”
Khương Đường  : “Đây là hai con ch.ó  nuôi, đứa  nhúm lông vàng gọi là Điểm Kim, đứa   gọi là Ô Kim. Các ngươi ở  đây ăn cơm trưa , từ chối chính là  xem  là  một nhà đó.”
Lộ Trúc : “Vốn dĩ cũng định ở  ăn với ngươi đây, thấy ngươi ở nơi   như ,   bọn  sẽ thường tới chơi.”
Căn nhà tuy nhỏ nhưng cũng đủ cho một  sinh hoạt.
Khương Đường đưa   nhà,  đó mang đồ ăn thức uống lên: “Sáng nay  mới mua hai cân thịt bò, trưa nay ăn canh lòng dê và bánh nhân thịt bò,  ăn lẩu ?”
Thịt bò luộc ăn  ngon, chẳng qua    miếng thịt bò nào đều để dành  cho Lục Cẩm Dao, các nàng hiếm khi  ăn.
Lộ Trúc Tinh Tương liếc , ngượng ngùng : “Ăn thịt là  ,  ngoài ba tháng nhớ nhất là cơm ngươi nấu.”
Không ăn  thứ gì ở Điền Nam cả.
Cố Kiến Châu tiết kiệm, bá tánh ăn gì  ăn nấy, Lộ Trúc Tinh Tương tất nhiên   là trường hợp đặc biệt. Bên   từ từ khôi phục, mùa thu năm nay  thu hoạch, hai  chỉ ăn  ngũ cốc.
Khương Đường từ miệng hai  bọn họ     Cố Kiến Châu trở về sẽ  thăng quan, đây là chuyện ván  đóng thuyền.
Hẳn là do   đạt  thành tựu gì đó trong chuyện trị thủy.
Chờ thêm hai năm nữa,  lẽ  còn  kế thừa tước vị ở Hầu phủ thì  mang về cho Lục Cẩm Dao một cái phong hàm cáo mệnh.
Khương Đường mất hồn trong giây lát, cuối cùng vỗ tay : “Vậy  bánh nhân thịt bò , uống canh lòng dê,   nấu cơm, hai  các ngươi cứ dạo chơi .”
Cuối cùng hai  vẫn  phụ giúp, theo Khương Đường băm nhân và nhào bột, ánh mắt  vài phần hâm mộ.
Thấy mặt mày Khương Đường sáng sủa hơn  nhiều, cũng vui vẻ hơn so với lúc ở Hầu phủ, Lộ Trúc nhịn   hỏi: “Ngươi bây giờ kiếm sống bằng cách nào, dù  bạc tiết kiệm thì sớm muộn gì cũng sẽ tiêu hết mà thôi.”
Khương Đường  ăn  : “Ta mở hai sạp bán đồ ăn vặt, một cái bán hoành thánh, một cái bán mì khô cay, cũng kiếm  bạc. Kết phường kinh doanh với hàng xóm, các nàng  bán và  chia một ít,  lấy phần lớn.”
Khương Đường vốn tính trưa nay sẽ  xem chuyện kinh doanh mì khô cay, chờ ăn cơm trưa xong sẽ ,  đó  mang cho tẩu tử Trần gia một phần cơm.