Người lôi thôi thì thôi, Lưu đại tẩu mỗi   đồ ăn đều bao tóc , ngay cả xe đẩy tay cũng lau chùi sạch sẽ. Việc thu tiền cũng   giao cho Lưu đại nương, bàn tay chạm tới đồng tiền tuyệt đối  dính sủi cảo.
Nếu khách nhân ăn  mà  may xảy  chuyện, cuối cùng vẫn  là nàng  .
Hứa gia thì Khương Đường cũng  lưu ý một chút, bởi vì nhà đó hài tử quá nhiều. Hai đứa khá mập, còn ba tiểu cô nương thì  gầy như que củi.
Hứa gia nương tử Vương thị là một   gầy,  cực kỳ hiền lành. Ánh mắt giống như nước, chỉ là thường xuyên  bà bà mắng. Một   lo cho sáu hài tử, phỏng chừng cũng  thể  hết quá nhiều việc.
Nhà   ,  bà bà như  thì  .
Khương Đường  : "Vậy thì đa tạ tẩu tử,  cũng là thấy quầy hàng bán sủi cảo kiếm  tiền, mà tiền đặt ở     yên nên  đem  tiền  đầu tư  chuyện buôn bán khác."
Lưu đại tẩu gãi gãi đầu, tiếc hận : "Ta chỉ tiếc một   thể phân thành hai, nếu  thì nhất định  sẽ là  đầu tiên  theo  tử  ăn."
Đây là lời thật lòng của Lưu đại tẩu, kỳ thật nàng  cũng sẽ nghĩ   việc  ăn mới  thể kiếm  nhiều tiền hơn  , nếu như  khác kiếm  nhiều hơn nhà nàng , cuộc sống  hơn nhà nàng  thì   bây giờ.
Trong lòng nhất định sẽ  phục, rõ ràng nàng  mới là  đầu tiên  ăn với Khương Đường.
  cho cùng đây là việc  ăn của Khương Đường, nàng   thể bởi vì Khương Đường  quản gì mà coi quầy hàng là của  .
Khương Đường cũng  khó xử: "Ta cũng là xem tẩu tử như tỷ tỷ ruột của  mới nghĩ cái gì liền hỏi cái đó. Ta sống ở đây một , ngoại trừ tiền bạc  thì   gì khác để dựa  nữa cả.  tiền bạc nhiều thì càng dễ dàng trêu chọc sài lang, cho nên mới     thế nào cho . Việc tuyển  mới   thận trọng hơn một chút."
Lưu đại tẩu cầm tay Khương Đường, trong lòng càng thêm thương tiếc: "Nếu ngươi   ăn thì cứ chọn nhà thứ ba bên tay  là . Nhà thứ hai là một nữ nhân mang theo ba hài tử, trong nhà thiếu tiền là thật, nhưng mấy hài tử    bây giờ? Ngươi đừng  lòng hảo tâm giúp đỡ bọn họ dẫn theo bọn họ cùng  ăn, cuối cùng  thành  kết thù."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-317.html.]
Lưu đại tẩu cũng là chậm rãi suy nghĩ mới nghĩ rõ ràng , Khương Đường tìm  hợp tác  ăn buôn bán, tìm ai cũng ,  cứ nhất thiết  là nàng . Sau  nếu nàng    công việc buôn bán bên ,  lẽ Khương Đường sẽ nguyện ý dẫn nàng    việc khác. Nếu bây giờ nàng  cứ  chằm chằm  cái công việc buôn bán nhỏ , náo loạn với Khương Đường thì ngày    sẽ  còn liên quan gì với nàng  nữa.
Nghĩ thông suốt mấy chuyện ,  cố gắng chăm chỉ  việc  cũng  còn là việc khó.
Tiền bạc động nhân tâm, nhưng Lưu đại tẩu cảm thấy nếu như là của  thì nhất định sẽ là của ,   thì nhất định  .
Khương Đường gật gật đầu: "Cám ơn tẩu tử, những lời   sẽ   cho  khác . Mời   ở bên  lúc  về nhà sẽ tự  cân nhắc, nếu   chuyện gì khác nữa thì  về nhà đây."
Lưu đại tẩu tiễn Khương Đường  ngoài, đưa  đến cửa nhà, nàng  mới khẩn trương hỏi: "Muội tử lúc   bán cái gì,   cũng là sủi cảo đấy chứ?"
Nếu bán sủi cảo, bày chung  một con phố với nàng , chẳng  nàng  sẽ  bán  nhiều như hiện nay nữa ?
Trong lòng Lưu đại tẩu cũng  hy vọng Khương Đường bán sủi cảo, nhưng công thức là của Khương Đường, nàng  bán cái gì thì bán cái đó.
Khương Đường lắc đầu: "Không , là mì khô nóng mà   mang tới cho tẩu tử. Tẩu tử nếm thử , xem hương vị   ?  mà lúc   lẽ   còn ngon lắm nữa , hương vị lúc mới   khỏi nồi mới là ngon nhất."
Lưu đại tẩu  xong những lời , trái tim lo lắng cả nửa ngày nay mới  định .
Chờ Khương Đường  , Lưu đại tẩu mới  xem cái gọi là mì khô nóng.
Ba hài tử chia  ăn nửa chén, còn  nửa chén để dành cho nàng . Nửa chén mì,  sợi mì phủ một lớp nước sốt màu nâu, cũng    thế nào mà hương thơm ngào ngạt.