Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 316
Cập nhật lúc: 2024-11-19 16:18:40
Lượt xem: 2
Khương Đường đưa chén cho Lưu Đại Lang, còn mình thì bước vào nhà.
Trời mưa, trong nhà tối đen như mực, Lưu đại tẩu từ phòng bếp đi ra, không khỏi cười nói: "Muội tử sang đây sao lại mang theo đồ nữa rồi? Ngươi ăn cơm chưa, trong nhà vừa mới nấu cơm, cũng không phải là món ngon gì, ngươi không chê thì ăn chung luôn nhé."
Lưu đại tẩu ở bên ngoài nói bà bà mua hai cân thịt là nói đùa, trời mưa ra quán cũng ít, làm gì có bán thịt chứ.
Lưu đại tẩu đã ở chung với Khương Đường khá lâu, cũng biết vài phần tính cách khương Đường. Tuổi tác không lớn nhưng cũng không giống mấy tẩu tử thẩm thẩm kia chỉ biết lấy khe mắt nhìn người, cũng không thích nói chuyện phiếm của người khác.
Nhìn có vẻ đơn thuần, nhưng cũng không đơn thuần.
Trên mặt lúc nào cũng đều nở nụ cười, nhưng rốt cuộc có phải là nụ cười thực sự hay không thì Lưu đại tẩu cũng không biết.
Đây cũng là lý do vì sao nàng ấy cảm thấy Khương Đường là nha hoàn của gia đình giàu có, khí độ không giống người bình thường chút nào.
Khương Đường: "Lúc ở nhà ta đã ăn rồi, ăn mì khô nóng, thấy hương vị không tệ liền mang sang cho tẩu tử một chén."
Lưu đại tẩu lau tay: "Ngươi vào nhà ngồi một lát, ta bảo bà bà ta nấu cơm."
Lưu đại tẩu đi phòng bên cạnh gọi một tiếng, lúc này mới dẫn Khương Đường đi vào trong nhà.
Vì trong nhà quá tối, nàng ấy còn phải thắp đèn dầu nữa.
Trong nhà quét dọn rất sạch sẽ, nhưng Khương Đường không nhìn ngó lung tung, ánh mắt vẫn quy củ, Lưu đại tẩu tìm cho Khương Đường một cái ghế ngồi, lại đi rót nước tìm đồ ăn.
Đối với nàng ấy mà nói, Khương Đường không chỉ là hàng xóm mà còn là chủ nhân, là người dẫn nàng ấy đi kiếm tiền.
Sau khi ngồi xuống Khương Đường liền trực tiếp nói rõ ý đồ tới đây: "Ta tới đây là muốn hỏi thăm tẩu tử về mấy nhà gần đây. Ta mới đến, đối với bên này cũng không hiểu rõ lắm, chỉ sợ không cẩn thận làm sai chuyện gì, phạm vào kiêng kị của người ta."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-316.html.]
Trong lòng Lưu đại tẩu phỏng đoán, có thể là Khương Đường muốn làm thêm công việc buôn bán khác nên mới hỏi như vậy, bằng không thì ai lại nhàn rỗi không có việc gì đi hỏi thăm chuyện nhà người khác như vậy chứ.
Hơn nữa Khương Đường cũng không phải là người nhiều chuyện.
Việc buôn bán sủi cảo không tồi, Lưu đại tẩu biết kiếm được bao nhiêu tiền. Nếu không phải nàng ấy không có tinh lực để ôm thêm một quầy hàng nữa thì nhất định nàng ấy sẽ tự đề cử bản thân mình cho Khương Đường.
Chẳng qua lại bày quầy hàng là muốn bán cái gì, chẳng lẽ vẫn là sủi cảo?
Lưu đại tẩu vừa suy nghĩ vừa nói: "Nhà bên trái nhà ta họ Hứa, trong nhà có mười người. Nhà hắn đông người, có hai chất tử từ nơi khác đến, còn có ba khuê nữ một nhi tử."
Quan hệ của Lưu đại tẩu và Hứa Vương thị không tệ lắm, nhưng nàng ấy không đề nghị Khương Đường hợp tác làm ăn với nhà đó: "Nhà đó đông người, nhưng bà bà lại quá khắc nghiệt. Nhà ở bên cạnh nhà ngươi trông thì sạch sẽ, nhưng người trong nhà lại khá lôi thôi."
Cũng không phải là Lưu đại tẩu nói xấu người khác, làm đồ ăn quan trọng nhất chính là sạch sẽ. Đồ vật không sạch sẽ mang ra ngoài bán cho người ta cũng không yên tâm. Lão thái thái Hứa gia ở cách vách nhà nàng ấy lại đón chất tử từ nơi khác đến ở, giao công thức cho nhà đó, cuối cùng còn không biết là rơi vào tay ai đâu.
"Nhà thứ hai thứ ba ở bên tay phải nhà ngươi xem như là người hiền lành, cũng tốt nữa. Nhà thứ hai thì ít người, nam nhân nhà thứ ba lại có bản lĩnh, làm việc trong Hộ Thành quân, giữ một chức quan không nhỏ. Trần nương tử cũng là người dịu dàng hào phóng. Nhưng mà nhà nào cũng có quyển kinh khó niệm cả…"
Sinh hoạt trong các gia đình bình thường, vì củi gạo dầu muối mà lo nghĩ, còn có các loại thân thích bằng hữu đi lại, tóm lại người kiểu gì cũng có.
Có đôi khi Lưu đại tẩu cảm thấy, bà bà của mình thương tôn tử như vậy cũng không tệ, ít nhất vẫn là thương người nhà mình.
Còn giống như Hứa gia, chỉ nhìn thôi là trong lòng đã thấy hoang mang rồi.
Khương Đường chăm chú lắng nghe, nàng cảm thấy tìm người hợp tác tốt nhất là phải nhìn người, nhân phẩm là quan trọng nhất, những chuyện khác cũng chỉ là phụ, nếu không đến lúc gây chuyện cho quầy hàng, cuối cùng bị liên lụy vẫn là nàng.