Khương Đường ngay từ đầu còn nghĩ   lời  là  ý gì, nhưng   mắt Bạch Vi, nàng lập tức hiểu .
Ở đây, nha  giống như trang tử, cửa hàng, đều là vật,  "Khế ước", cho dù  đánh c.h.ế.t cũng  ai  cái gì.
Nếu nha   là đồ vật thì đồ vật do nha     theo lẽ là của chủ tử.
Là   công tầng  chót nhất  bóc lột, Khương Đường cũng chỉ  thể tự an ủi  như thế.
Khương Đường nở nụ  với Bạch Vi, "Bạch Vi tỷ,  đều hiểu. Ta  xem phòng bếp thử còn  cái gì,  một ít thức ăn chuẩn  sẵn nếu lỡ đại nương tử ban đêm  đói bụng."
Khương Đường cảm thấy, lấy cách   của Lục Cẩm Dao, cho dù  lấy cách  điểm tâm thì cũng sẽ  để nàng chịu thiệt. Lấy  là lấy mà đưa bạc cũng là lấy, Lục Cẩm Dao là  thông minh, để về  liên tục   những cách  điểm tâm khác thì sẽ  đối xử lạnh nhạt với nàng.
Đã như  thì còn lo lắng cái gì nữa. Thất phu vô tội, mang ngọc  tội.
Cho dù  một ngày lấy  văn tự bán ,  tự bày quầy bán hàng  ăn, cũng  mở  mới . Khương Đường sờ sờ mặt , ý Bạch Vi  cũng  đơn thuần là điểm tâm.
Đến phòng bếp nhỏ, Triệu đại nương   .
Khương Đường tìm cái bát, đánh ba quả trứng gà lấy lòng trắng,  tìm đường trắng .
Cách giờ Hợi còn hơn nửa canh giờ, dùng tay quấy lòng trắng trứng gà  tốn thời gian. Lòng trắng trứng gà chia ba thêm đường trắng, dùng đũa đánh theo một chiều, đến khi tay Khương Đường cũng tê rần thì lòng trắng trứng mới  một cái chóp nhỏ.
Không  dụng cụ đánh trứng, như   là cực hạn của Khương Đường . Để lòng trắng trứng sang một bên,  đem lòng đỏ trứng đổ thêm một chút xíu bột mì, hỗn hợp liền biến thành màu vàng kim.
Bột nhão vàng kim cùng lòng trắng trứng trộn  với ,  khi quấy đều thì dùng muỗng nhỏ múc từng muỗng từng muỗng bỏ  bên trong chảo, một chiếc bánh trứng liền  đời.
Vỏ ngoài vàng kim, bên trong mềm mềm, ở giữa kẹp chút khoai sọ nghiền, khoai lang nghiền, bánh nhỏ thế , Khương Đường  thể ăn hai cái một .
Sữa trâu nấu một , thêm chút hạt hạnh nhân khử mùi tanh,   thai nên uống sữa trâu,  thêm hôm nay trời mưa, uống chút sữa nóng sẽ ngủ ngon.
Lục Cẩm Dao cũng chỉ ăn một đĩa điểm tâm nhỏ, còn  để ngày mai sẽ hỏng, Khương Đường đem điểm tâm còn  và các nguyên liệu còn thừa, bỏ  trong hộp mang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-31.html.]
Khi  tới cửa, Khương Đường  trở về mang theo nồi sắt và lò, lỡ như ban đêm đói bụng thì còn  thể tự  ăn.
Dù là dù của chính viện nên ngày mai Khương Đường còn  trả .
Đêm nay đến lượt Lục Anh Nguyệt Vân gác đêm, Khương Đường để phần hai khối điểm tâm nhỏ cho các nàng, còn  về phòng hạ nhân  phân .
Trên đường trở về, Bội Lan đều đang  điểm tâm ngon thế nào, đến phòng hạ nhân vẫn  quên đưa tiền cho Khương Đường.
Bội Lan: "Tính cả Lộ Trúc tỷ Hoài Hề tỷ, tổng cộng là chín mươi văn, ngươi đừng chê ít nhé."
Khương Đường ngẩn , bất đắc dĩ  : "Đây là tiền nào ?"
Bội Lan: "Tiền điểm tâm buổi chiều đó! Sau đó Triệu đại nương  nướng một nồi, chúng  một  ăn hai cái cơ. Điểm tâm   bên ngoài mua  chừng tốn  nhiều tiền, chúng  còn đưa ít cho ngươi đó."
Khương Đường nhéo nhéo mặt Bội Lan, "Vậy  sẽ nhận lấy,   cắt thịt, Bội Lan hỗ trợ nhào bột mì."
Nàng  nguyên liệu còn thừa  hơn nửa cân thịt heo, một chút, hai cái bánh hành ỉu xìu, hôm nay trở về sớm một chút, ban đêm thêm bữa ăn khuya  thì ăn bánh nướng cuốn thịt .
Ánh mắt Bội Lan sáng lên, Khương Đường    nấu ăn ngon, quả thật  .
"Muốn ăn đồ ngon ,   ăn nữa !"
Khương Đường: "Một cân khoai lang chỉ mấy văn tiền, một nồi điểm tâm cũng  dùng đến hai cân khoai lang,  thịt  để đó cũng hỏng, ăn ."
Tĩnh Mặc thấy   chuyện của , yên lặng  nấu nước nóng, ban đêm dùng để rửa mặt.
Bột mì mà Khương Đường mua còn   ít, dùng nước nóng nhào bột mì, như  bột mì  nhào  sẽ mềm dẻo hơn.
Bánh nướng thì dùng nồi sắt đáy bằng, may mắn nàng  mang nó về.
Đến mai cũng  cần xách , hôm nay điểm tâm  bằng chảo, Khương Đường tin tưởng ngày mai phòng bếp nhỏ khẳng định sẽ xuất hiện cái chảo.