Khương Đường: "Tẩu tử,    sắc trời  muộn thì đừng bán nữa, bán đến chừng giờ Tuất là  , còn  ngươi cứ mang về cho mấy hài tử ăn."
Lưu đại tẩu  , đều là đồ  thể bán lấy tiền, nếu để cho  trong nhà ăn thì   .
Khương Đường  khuyên: "Thân thể quan trọng nhất, chờ    ăn , kiếm  nhiều hơn, chẳng lẽ ngủ cũng  cần ngủ nữa ?"
Lưu đại tẩu : "Muội tử  cũng đúng,  cố gắng bán xong sớm chừng nào  chừng đấy."
Lưu Đại Lang dùng sức đẩy xe, Khương Đường cũng dùng sức theo.
Lưu đại tẩu: "Ngày mai để phu quân  đến đón,  tử ngươi cũng  cần tới ."
Khương Đường gật gật đầu: "Buổi sáng   mua thịt và đồ ăn, sáng sớm đưa tới cho tẩu tử, tẩu tử ngủ thêm một chút."
Đợi mấy ngày nữa  ăn  định,  mỗi ngày cần bao nhiêu, Khương Đường  tìm  mua giúp, hoặc là để cho lão bản quầy thịt giao hàng tới đây.
Lưu đại tẩu  tranh giành cái : "Vậy cũng đươc."
Khương Đường  khí lực lớn, mấy chục cân đồ đạc   vẻ quá sức gì.
Đến ngõ nhỏ, ba  đẩy xe về phía Lưu gia, Lưu đại tẩu ôm hộp tiền  qua Khương gia.
Tổng cộng bán  hơn hai trăm chén, cụ thể bao nhiêu Lưu đại tẩu cũng  nhớ rõ. Khương Đường mua tổng cộng ba mươi tám cân thịt, cũng đủ để gói  ba trăm chén sủi cảo.
Một ngày  ăn thuận lợi kiếm về  hai ngàn bốn trăm sáu mươi văn, chi phí tính là năm thành, một nửa bù đắp  tiền mua sắm đồ vật ban đầu, bù cho đủ bốn lượng bạc mới thôi.
Dựa theo đà ,  đến mấy ngày là  thể thu hồi vốn.
Chia cho Lưu đại tẩu là một trăm hai mươi ba văn tiền, Khương Đường đếm một ,  để Lưu đại tẩu đếm   nữa.
Đến khi hai bên đếm  tiền khớp  mới giao cho nàng .
Lưu đại tẩu cũng    cái gì cho : "Vậy ngày mai  dậy sớm băm nhân sủi cảo."
Khương Đường: "Tẩu tử đợi một lát, hôm nay mua thịt, lão bản quầy thịt cho thêm hai miếng xương một bộ gan heo, cho ngươi một nửa mang về cho mấy hài tử ăn."
Khương Đường   phòng bếp lấy đồ, Lưu đại tẩu kinh ngạc nhận lấy: "Làm    thể    hổ mà nhận đồ của ngươi chứ, ngươi để  gửi  tiền."
Khương Đường: "Làm ăn là chuyện khác, còn chúng  là hàng xóm  là một chuyện khác. Tẩu tử cũng  giúp   ít, hàng xóm   là như  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-309.html.]
Lưu đại tẩu  Khương Đường, trong mắt  ánh sáng lấp lánh: "Vậy cũng đúng,  tử  về  đây. Sáng mai ngươi  mua đồ,  bảo  chồng cùng với Đại Lang  cùng ngươi, ngươi là một cô nương,  một   an ."
Khương Đường ừ một tiếng,  đó cùng hai con ch.ó nhỏ tiễn Lưu đại tẩu đến tận cửa, bọn chúng vẫn luôn vẫy đuôi.
Đợi    , nàng khóa cửa  cẩn thận,    cái bẫy chuột ở góc tường.
Kiếm   ít,  ngoài dự liệu của nàng.
Chính là  ăn nhỏ, dễ dàng    theo dõi. Bên  Khương Đường  còn cách nào khác, chỉ  thể nhờ Lục Cẩm Dao Cố Kiến Sơn.
Với kinh nghiệm của nàng,  thể  bán trong nửa tháng.
Đi theo Lưu đại nương  ngoài,   gì cũng  bạn đồng hành. Lưu gia là  đàng hoàng, nhưng cùng  khác giao tiếp, trừ phi thật sự tín nhiệm, nếu  thì  thể  bộ đều giao .
Không tính chi phí, hôm nay tổng cộng kiếm  một lượng hai đồng bạc,  tính là ít.
Đây là  tiền đầu tiên nàng kiếm   khi chuộc ,   dựa  chính  còn  thể kiếm tiền thì chứng minh nàng  thể sống sót ở thời đại ,   tìm  bàn chuyện  ăn cũng nắm chắc hơn mấy phần.
Kết cục như trong sách  cách nàng  xa.
Sáng sớm hôm , lúc trời còn  sáng Khương Đường  vội vàng  đặt mua thịt.
Lưu đại nương và Lưu Đại Lang cũng  theo.
Lưu Đại Lang : "Ta  sức lực,  thể xách hết đồ cũng ."
Hôm qua   ăn gan heo xào nên cũng  sức lực, nếu kiếm tiền mỗi ngày đều  thịt ăn,   gì cũng vui vẻ.
Lưu đại nương : "Đừng thấy lão bà tử  lớn tuổi, nhưng  thể vẫn còn khỏe lắm, hôm nay hài tử  sẽ cùng nương   bán hàng."
Khương Đường xoa đầu : "Ngươi thật đúng là nhi tử  của nương ngươi, cũng là một ca ca  của các    ."
Buổi sớm,  quầy thịt   nhiều , đều là đến mua thịt.
Hôm qua lúc Khương Đường đến chỉ  một quầy thịt, hôm nay   thêm một cái. Không hiểu  giọng  của lão bản quầy thịt bên cạnh thấy  quen thuộc, nàng phân tâm  thoáng qua, thấy  đang cắt thịt chính là Xuân Đài.
Ở một bên  hai con heo lớn là Cố Kiến Sơn mặc quần áo ngắn. Cố Kiến Sơn vốn đang , thấy thế liền  lên.
Xuân Đài hét to: "Bán thịt đây! Thịt lợn mười văn tiền một cân, rẻ hơn  đường hai văn tiền, gà vịt năm văn một cân, còn  trứng gà trứng vịt nữa, chúng  ở chỗ  cái gì cũng !"