Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 296
Cập nhật lúc: 2024-11-19 07:05:30
Lượt xem: 5
“Tam nương tử tặng cho Yến Kỉ Đường bốn thước tơ lụa, tặng cho chính viện bốn thước, ngọc như ý đưa qua bên đây, san hô đỏ đưa cho chính viện. Khương Đường, tuy rằng ta không thể quy công lao này cho ngươi, nhưng những phần thưởng này ngươi nên có được.” Lúc trước Lục Cẩm Dao thật sự suy xét cho Khương Đường, nhưng cũng vì nàng ấy có lòng riêng.
Tất cả mọi người đều được lợi, chỉ có mình Khương Đường không có.
Cố Kiến Châu vì chuyện này mà được phái đi Điền Nam cứu tế, sau lại nhờ biện pháp của Khương Đường mà lập công, là người tài hoa ở Công Bộ. Lúc này trở về có lẽ sẽ lại được thăng chức.
Cho dù Khương Đường đã chuộc thân, cũng không thể nói lại với Hoàng Thượng bánh lương khô là do nàng nghĩ ra được.
Lục Cẩm Dao cũng sẽ không để Khương Đường nói ra.
Những việc này đã qua, những gì nàng ấy có thể làm là mang phần thưởng tới cho Khương Đường.
Lẽ ra nên đưa hết cho nàng, nhưng tam phòng có giữ lại một ít, còn đưa tới chính viện, không có cách nào để lấy lại.
Cố Kiến Hải và Cố Kiến Châu nhờ Khương Đường mà được thăng chức nên Lục Cẩm Dao mới nhớ kĩ sự tốt đẹp của Khương Đường: “Tơ lụa đều có màu sắc tươi sáng, bốn thước vải cũng may được không ít xiêm y. Trên ngọc như ý có ấn ký trong cung, thứ này không thể bán đổi bạc được, có bán cũng không ai dám mua.”
Lục Cẩm Dao cảm thấy mấy thứ này đều như nhau, giữ lại tự mình dùng là tốt nhất.
Dù sao đã là một cô nương thì cũng phải có vài bộ xiêm y.
Ngọc như ý cứ cất dưới đáy hòm là được rồi, thứ này không nên mang ra ngoài.
Khương Đường nghĩ ngợi rồi nói: “Nếu đã thưởng cho Tam gia thì không cần đưa lại cho ta.”
Những việc nàng làm lúc ấy là để báo đáp ơn cứu mạng của Cố Kiến Sơn, không phải vì ban thưởng.
Lục Cẩm Dao nói: “Không cần từ chối, nên là của ngươi thì chính là của ngươi, nhận lấy là được.”
Lục Cẩm Dao cũng không tính tiếp tục nói chuyện này, nàng ấy còn mang theo mấy thứ khác: “Đây là thủy tinh vỡ còn dư lại khi thợ thủ công làm cửa sổ thủy tinh lần trước, ta mang tới cho ngươi một ít, tìm một người thợ tới dát lên tường nhà đi. Mà mấy cái này ngươi tự làm cũng được, chú ý một chút, đừng tự làm mình bị thương.”
Lục Cẩm Dao có thể nghĩ xa đến như vậy, dù sao nơi này cũng cách phủ Vĩnh Ninh hầu hơi xa, nước xa không cứu được lửa gần, tới lúc nguy cấp nàng ấy cũng thật không có biện pháp.
Khương Đường phải tự bảo vệ chính mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-296.html.]
Tối hôm đó nàng có thể cầm d.a.o che chở cả Yến Kỉ Đường nên tự bảo vệ chính mình hẳn không thành vấn đề.
Khương Đường nói: “Ta đã biết.”
Nàng còn đang định đi tìm thủy tinh vỡ đây, Lục Cẩm Dao mang qua thì tốt rồi, bây giờ chỉ cần mua thêm hai con ch.ó nữa.
Lúc nói mấy thứ này Lục Cẩm Dao cũng không kiêng kị Bạch Vi cùng Lục Anh, chuyện bánh lương khô mọi người trong Yến Kỉ Đường đều biết là Khương Đường làm, nhưng công lao lại không được tính cho Khương Đường.
Lục Cẩm Dao cũng là muốn mượn miệng của các nàng ấy để nói cho các nha hoàn khác biết rằng nàng ấy không phải là loại người tham lam phần thưởng của nha hoàn, mấy thứ này đều là thứ Khương Đường nên nhận được, không có gì bất công.
Lục Cẩm Dao sờ đầu Khương Đường: “Còn có một thứ làm ấm nồi nữa, cũng giống như đám Hoài Hề, ta cũng tặng ngươi nửa lượng bạc, chờ ta sinh hài tử xong sẽ mời ngươi sang uống ly rượu mừng nữa đó.”
Lễ vật là để chúc mừng, không phải cứu tế.
Lục Cẩm Dao tặng lễ cũng đến suy xét tới vấn đề Khương Đường có thể đáp lễ hay không.
Khương Đường nhận lấy bạc: “Đến lúc đó ta nhất định sẽ đến.”
Lục Cẩm Dao không tiện ở lâu, tặng đồ xong đã lập tức rời đi. Khương Đường nhìn tơ lụa cùng ngọc như ý, sau đó cho hết vào ngăn tủ.
Nàng không cần dùng đến mấy thứ này ngay, cẩn thận không để bị côn trùng phá là được.
Buổi chiều đi mua thêm rương, sau đó thay khóa mới cho cổng chính và cửa phòng.
Căn nhà đầu tiên ở phía tây Khương Đường dự tính để làm phòng nghỉ cho khách, nếu có người ở lại thì cũng tiện hơn. Nàng dùng hai căn phòng phụ hai bên làm nhà kho, sau này nàng còn phải mua thức ăn và lương thực, cất trữ mấy thứ đồ dùng cho việc buôn bán.
Khương Đường ăn một bữa cơm đơn giản rồi lên phố mua sắm.
Ở một mình có thể mua thêm gạo và mì, trữ lương thực chỉ cần cẩn thận không để có sâu mọt là được. Không cần mua nhiều thịt và đồ ăn, mấy thứ rau củ như khoai tây khoai sọ có thể mua nhiều một chút, những thứ khác ngày nào ăn thì ngày đó mua là được.
Quan trọng nhất chính là khóa cửa, nhất định phải dùng loại tốt.
Mua xong khóa, Khương Đường thuê một người thợ đến lau mấy bức tường trong nhà một lần.