Khương Đường : “Ta thích náo nhiệt, còn ngươi thích cái gì?”
Cố Kiến Sơn : “Lúc rảnh rỗi ở doanh trướng  binh thư,  thích uống rượu.”
Những sở thích  chỉ là nhỏ bé  đáng kể, nhưng cũng  thể  cho Khương Đường hiểu rõ Cố Kiến Sơn hơn một chút.
Khương Đường gật gật đầu: “Ta  ,   về  đây.”
Đi   quá nửa canh giờ, Khương Đường cũng chơi đủ . Đã mệt mỏi mấy ngày, trở về tắm rửa thoải mái ngủ một giấc, hiện tại   nàng  là mùi thức ăn.
Chính viện bên  còn  đợi thêm một lúc nữa mới tan tiệc, Khương Đường từ phòng hạ nhân đều  thể  thấy tiếng ca tiếng nhạc uyển chuyển rộn ràng.
Mấy  Lục Anh trở về cũng  muộn.
Nhà trai bên Lục Anh  chuẩn  hạ sính lễ, đầu tháng chín sẽ đính hôn, đầu xuân sang năm thành .
Kỳ thật năm nay thành  cũng vẫn kịp, nhưng Lục Anh năm nay mới chỉ mười sáu tuổi,  ở nhà thêm một năm nữa. Hơn nữa, nàng cảm thấy ở Yến Kỉ Đường  , ít nhất là  ăn ngon  còn tự tại.
Đi đến mấy viện khác còn   là cái dạng gì .
Thật  nàng  chút hâm mộ Khương Đường. Nàng luôn vội vàng hấp tấp,  chuyện gì cũng  suy nghĩ  . Trước  Khương Đường cũng là nha  tam đẳng, hiện tại  biến thành nhị đẳng, nguyệt ngân tăng gấp đôi, hơn nữa cũng  học  nhiều thứ. Nàng   cách tổ chức yến hội,  cách  chuyện trả lời chủ tử, cũng  cách   giao thiệp với xung quanh.
Cho dù nàng  thể học   bộ giống như Khương Đường thì ít nhất cũng  thể học  ba phần,    tới viện mới cũng  chỗ  của .
Cho nên Lục Anh mới  vội vàng thành .
Bội Lan nâng mặt  Lục Anh  chuyện đính hôn, trong nhà nàng cũng  từng  qua chuyện ,  đôi khi chính nàng nghĩ tới nhưng vẫn cảm thấy ở Yến Kỉ Đường ăn uống vui chơi như thế   là   .
Quà tặng ngày lễ  phát hôm nay chính là bánh trung thu của Cẩm Đường Cư, Bội Lan cầm về nhà ba cái, chính  giữ  ba cái. Mấy cái  thực sự  ngon, là bánh trung thu ngon nhất mà nàng từng  ăn.
Mấy viện khác cũng   quà tặng ngày lễ hậu hĩnh như  . Lục Anh thở dài: “Ta mang về nhà, đưa cho bên  bốn cái.”
 
Sau khi thành  thì chính là  như ,  chuyện gì cũng  suy nghĩ cho cả hai nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-280.html.]
Khương Đường : “Bên chỗ  vẫn còn ,  ăn thì cứ lấy .”
Ba  từ trong nhà trở về cũng mang thức ăn cho Khương Đường, chẳng qua nàng ở bên ngoài ăn no  nên bây giờ    cảm thấy đói.
Lục Anh lăn lộn  giường: “Vậy  cũng  khách khí  đấy.” Hôm nay Tĩnh Mặc trực đêm, trong phòng chỉ  ba  các nàng.
Khương Đường do dự một phen  quyết định  với hai  tính toán   của . Những chuyện  nàng  sớm nghĩ tới, chỉ là   mà thôi.
Kỳ thật nàng cũng   nha  cho đến khi về hưu, nhưng cứ  luôn luôn lo lắng  bán  xử trí.
Hơn nữa, cũng  thể  nha  cả đời , ngay cả tự do cũng  .
Khương Đường: “Ta  chuyện   với các ngươi .”
Nàng   chờ đến tận ngày chuộc  mấy  Lục Anh mới  chuyện .
Lục Anh dựng thẳng lỗ tai lên: “Khoan  , để  đoán xem, ngươi cũng  gả chồng  ?”
Khương Đường  chuẩn  tâm lý,  Lục Anh ngắt lời giữa chừng như , lập tức liền nhụt chí: “… Không !”
Lục Anh: “Vậy ngươi  .”
Khương Đường hít sâu một : “Ta  chuộc , về    nha ,  còn ở Vĩnh Ninh Hầu phủ nữa.”
Lục Anh cùng Bội Lan im lặng hơn nửa ngày cũng  lên tiếng. Chuộc ... Đó là khả năng mà các nàng  bao giờ dám nghĩ đến.
Giống như từ nhỏ     cho các nàng ,   lớn lên sẽ  nha  cho tiểu chủ tử. Hài tử của chủ tử là chủ tử, hài tử của các nàng chính là nô tài.
Ngự Triều  thể chuộc , chỉ cần gia chủ đồng ý thả .
  nha   nguyệt ngân. Bình thường dân chúng trồng trọt buôn bán quanh năm cũng  kiếm  nhiều bằng nguyệt ngân một tháng của   nô tài , ngoài  còn  tiền thưởng cùng tiền lễ tết nữa, dân chúng bình thường  gì  khoản đó. Giống như  nhất đẳng nha , nương tử quản sử, bà v.ú của tiểu chủ tử đều là những công việc cực kỳ  thể diện.
Tốt hơn so với  dân chúng bình thường.
Làm  Khương Đường   chuộc  cơ chứ?