Một tờ công thức Lục Cẩm Dao cho nàng mười lăm lượng bạc, cũng  loại mười lượng ba mươi lượng. Kỳ thật cửa hàng điểm tâm kiếm   chỉ  , nhưng Khương Đường    tự nhủ, mở cửa hàng   ngoài miệng  là  thể mở, chuẩn  vốn đầu tư  thể thiếu. Hơn nữa mở cửa hàng ở Thịnh Kinh, còn   quan hệ cùng bối cảnh, Lục Cẩm Dao  thể kiếm tiền đều là dựa  bản lĩnh của .
Công thức chỉ là một phương diện mà thôi.
Nàng bán cho Lục Cẩm Dao   tất cả đều vì những thứ . Nói thật, gần như  bộ tiền của nàng đều là kiếm  từ chỗ Lục Cẩm Dao, uống nước  nhớ nguồn, cho dù    công thức gì,  mà nàng nghĩ đến đầu tiên cũng là Lục Cẩm Dao.
Khương Đường: “Nô tỳ nguyện ý.”
Lục Cẩm Dao thở phào nhẹ nhõm: “Vậy ký văn thư ,  đó ngươi  tới cửa hàng dạy cho mấy sư phụ điểm tâm. Nhớ  xe ngựa mà , buổi tối trở về muộn cũng  sợ.”
Theo cách phân chia lợi nhuận thì  cần  lấy tiền, đều là chờ cuối tháng kiểm kê xong  mới thanh toán.
Khương Đường sảng khoái  một tiếng: “Vậy nô tỳ  qua đó liền.” So với Tết Đoan Ngọ,  Ngự Triều coi trọng Tết Trung thu hơn.
Cả nhà đoàn tụ,  cùng  ngắm trăng ăn bánh trung thu, buổi tối  cùng  du hội đèn lồng, vô cùng náo nhiệt.
Ăn bánh trung thu, ăn cua, ngắm hoa cúc, uống  hoa cúc... Đó đều là những chuyện nên   ngày Trung thu.
Trong đó quan trọng nhất chính là ăn bánh trung thu, cho dù gia cảnh  , trung thu cũng sẽ nhịn đau cắt thịt mua bánh trung thu, cả nhà ăn một bữa cơm đoàn viên.
Các cửa hàng điểm tâm khác  sớm bắt đầu bán bánh trung thu, bán từ hơn nửa tháng . Các nhà  thăm   và bạn bè cũng đều tặng bánh trung thu.
Chưởng quầy Ngũ Hương Cư  Cẩm Đường Cư  bán bánh trung thu còn khá thất vọng: “Sao  thể  bán  chứ, bánh ngũ nhân bánh dứa bánh mứt táo, đây là loại nhân truyền thống,  cũng  tin các nàng sẽ  , nhất định đang nghẹn đại chiêu.”
Đây là thời điểm  để kiếm tiền.
Lợi nhuận từ việc bán bánh trung thu  lớn, bánh trung thu rẻ nhất ở Ngũ Hương Cư cũng đắt hơn so với các loại điểm tâm rẻ nhất ngày thường, các cửa hàng khác cũng .
 
Cho nên  bánh trung thu hái  tiền, còn  giống bánh chưng bánh trôi,  nhiều nhà cũng sẽ tự   bánh trôi gói bánh chưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-274.html.]
Chưởng quầy một lòng chờ, đợi đến chiều ngày mười một tháng tám, cửa hàng Cẩm Đường Cư mới lên chồng bánh trung thu đầu tiên.
Không  ngũ nhân,   mứt táo, mà là song hoàng liên dung, là một loại nhân  từng  qua bao giờ, một cân bánh trung thu  giá một lượng bạc.
Đây là giá của Cẩm Đường Cư đưa .
Người đầu tiên mua bánh trung thu   là  khác, mà là chân chạy của Ngũ Hương Cư, mua về cho chưởng quầy.
Một cân sáu cái bánh, dùng hộp đựng, bộ dáng cũng  tệ lắm, chỉ là   song hoàng là cái gì.
Chưởng quầy cũng  cắt  mà trực tiếp cắn một miếng,  cắn một miếng lớn, thoáng cái liền cắn  cái lòng đỏ trứng muối bên trong.
Lòng đỏ trứng vịt lớn hơn trứng gà, cũng thơm và dễ tiết dầu hơn, cảm giác béo ngậy thơm ngọt trong nháy mắt từ đầu lưỡi lan đến cổ họng, ngoại trừ bởi vì ăn miếng đầu tiên  khó chịu  thì trong đầu chỉ còn  hai chữ ăn ngon.
Động tác chưởng quầy chỉ dừng một chút,  đó chỉ vài ngụm liền ăn hết một cái bánh trung thu.
“Ngươi   mua thêm năm hộp nữa,  tìm sư phụ điểm tâm nghiên cứu cách .” Chưởng quầy đem mấy cái bánh trung thu còn  cất , vẻ mặt trở nên thận trọng hơn,  tiểu nhị còn  sửng sốt liền mắng một tiếng: “Ngây ngốc đó  gì, còn  mau  !”
Một lượng bạc giá  rẻ, nhưng so với bánh trung thu của Ngũ Hương Cư tuyệt đối  tính là đắt.
Những khách hàng cũ  quen ăn bánh trung thu,  thấy bánh trung thu đặt  quầy  cần suy nghĩ liền mua một hộp. Lại  là loại hương vị mới, bên trong  lòng đỏ trứng và hạt sen, ăn  quá ngọt liền mua thêm hai hộp nữa.
Bánh trung thu    nhiều,  nướng  bán.
Nướng xong còn  để nguội, lúc đầu chỉ đặt hai mươi hộp, ai cũng  nghĩ tới  nhanh  bán hết,  mua nữa chỉ  thể chờ.
Bánh trung thu bên chỗ cửa hàng mới bán nhanh hơn, An Dương quận chúa mua liền sáu hộp.
Hiện tại bánh điểm tâm     bằng tay,   chất bảo quản, ngay cả khi thời tiết mát mẻ cũng  thể để quá lâu. Hơn nữa, bánh trung thu để lâu thì sẽ ăn  ngon.