Khương Đường  vì  phận của Cố Kiến Sơn mà đáp ứng bất kỳ cái gì, và cũng sẽ  bởi vì tay của Cố Kiến Sơn mà ghét bỏ cái gì.
Huống hồ bây giờ còn quá sớm để  những điều . Cố Kiến Sơn bất đắc dĩ : “Nàng  đúng.”
Ruộng lúa hai bên cuồn cuộn như sóng, Khương Đường  mò  một con ốc đồng ở  sông. Thứ như canh gà đều là  cho  , nhưng bản  uống   chừng là  cảm thấy ngon gì. Khương Đường cũng    bất cứ điều gì để khuyên  khác,  gì mà   tất cả sẽ  hơn,   tay  thì còn tay trái, những lời đó  thật dễ dàng.
Khương Đường : “Điều quan trọng bây giờ là chữa khỏi vết thương cho ngài, Thái y bảo ngài  cái gì thì ngài  cái đó, tuyệt đối đừng cậy mạnh. Phu nhân bên  còn   đúng , khi ngài  trở về , phu nhân  bệnh nặng một trận, phu nhân luôn  lo lắng cho ngài.”
Khương Đường cảm thấy Trịnh Thị nên  chuyện .
Cho dù Cố Kiến Sơn  khỏi   thì cũng là con của bà , chuyện   nên giấu diếm.
Chính bởi vì giấu diếm quá nhiều chuyện, cái gì cũng   nên Trịnh Thị mới  suy nghĩ lung tung.
Nếu như cái gì cũng  thì cho dù  Cố Kiến Sơn  thương, cũng chỉ là lo lắng chứ sẽ  đoán mò.
Ai mà  lúc Cố Kiến Sơn   ở đây    cái gì, cái gì cũng  ,  nghĩ mới là lạ.
Nam nhân  luôn tự cho là đúng, cho rằng che giấu vẫn là  hơn.
Thật tình   một chút dấu vết để  nữ nhân đều  thể phát hiện .
Cố Kiến Sơn  như  về tình thì  thể hiểu , nhưng   nương kiểu gĩ cũng sẽ lo lắng, cho dù Cố Kiến Sơn sống   là .
.
Khương Đường   đáp ứng với Cố Kiến Sơn cũng  nguyên nhân là vì Trịnh Thị.
Trịnh Thị đại khái sẽ  đồng ý, Khương Đường   Cố Kiến Sơn khó xử, càng   bản   bởi vì những chuyện  mà cái gì cũng  cần. Ban đầu còn  thể vì tình cảm nhưng   thì .
Lòng  là thứ  thể đoán chừng  nhất, Khương Đường cảm thấy tình cảm  tránh khỏi hao mòn.
Cố Kiến Sơn , "Ta , tìm cơ hội  sẽ . Khương Đường, hôm nay nàng  lấy cái  ?”
 
Cố Kiến Sơn lấy vòng hoa nhài từ trong lòng n.g.ự.c , kể từ khi Khương Đường trả  cho ,  vẫn một mực mang theo.
Lúc ngủ cũng để nó ở  gối.
Khương Đình lắc đầu,  như đinh đóng cột: “Không cần.” Cố Kiến Sơn  hỏi thêm gì nữa mà cầm chuỗi vòng cất .
Lần  gặp  hỏi nữa là , một ngày nào đó Khương Đường sẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-267.html.]
Hắn  lâu   cảm thấy vui như ,  ở bên cạnh Khương Đường, dù   gì trong lòng  đều tràn ngập vui vẻ.
Cực kì vui mừng.
Sẽ nghĩ đủ thứ về tương lai, cái gì cũng  .
"Cái thôn trang  bây giờ là của , tổng cộng bảy mươi hai mẫu ba phần, trồng chính là lúa nước và lúa mạch, còn  ba gian cửa hàng, hai thôn trang, đều là hoàng thượng ban thưởng..."
Khương Đường  khỏi buồn  : “Ngài  với  những chuyện  để  gì?”
Cố Kiến Sơn cũng  nhịn  , "Chỉ  cho nàng , nàng  nhặt ốc đồng ? Ta nhặt cùng nàng.”
Bởi vì  cảm thấy một ngày nào đó, Khương Đường sẽ .
Khương Đường gật đầu một cái, tiếp tục nhặt dọc theo con mương, nàng  nhặt  : "Nhả cát sạch sẽ  thể  món ốc đồng xào, nhưng ngài  thể ăn , món  cay lắm.”
Cố Kiến Sơn : “Nàng  thể ăn là .”
Cố Kiến Sơn dùng tay trái, Khương Đường lúc  cuối cùng cũng  tại     chữ khó coi như .
Tay   dùng , tay trái     thể  . Có thể  thành như  thật  dễ dàng gì.
Khương Đường , "Vậy ngài thích ăn cái gì?”
Miệng Cố Kiến Sơn giật giật, Khương Đường nhanh chóng : “Ngoại trừ đồ ngọt .”
Nàng cũng  hiểu Cố Kiến Sơn, thích ăn ngọt  là hiểu lầm. Cố Kiến Sơn rốt cuộc thích ăn cái gì, Khương Đường căn bản  . Nàng   Cố Kiến Sơn thích cái gì.
Cố Kiến Sơn: "Chua cay đều ăn,   gì đặc biệt thích. Nàng  cái thịt chiên   thích, còn  trong yến hội đại ca lập thế tử, cái món chua chua ngọt ngọt đó  cũng thích.”
Khương Đường ghi nhớ trong lòng, "Còn gì nữa ?”
Cố Kiến Sơn cảm thấy hai thứ là đủ ,    Khương Đường phiền hà: "Không còn.”
 
Khương Đường: “Thật sự là  còn?” Cố Kiến Sơn khẳng định lắc đầu một cái.
Khương Đường   chuyện khác để , cũng  nhặt đủ ốc đồng, vì  nàng  thể ở đây với Cố Kiến Sơn quá lâu nữa, "Lúc   còn sớm,   về ."
Cố Kiến Sơn ném vài con ốc  trong giỏ trúc của Khương Đường,  : "Chờ một chút, vấn đề  là  hỏi .”
Khương Đường bối rối nghiêng đầu, chợt nhớ  tờ giấy trong hộp chính là hỏi nàng thích gì.