Trên thực tế, bọn nha  đều   đến thôn trang, hơn nữa lúc  Lục Cẩm Dao trở về phủ Bình Dương Hầu, Bán Hạ và Lục Anh ở  Yến Kỷ Đường, ở  hầu phủ  ai quản,  cần hầu hạ, tự tại  bao.
Lúc  Tĩnh Mặc  hâm mộ Lục Anh nữa,  theo Khương Đường  ngoài giống như du lịch mùa thu, nấu cơm dã ngoại .
Tĩnh Mặc : “Ăn cái gì cũng ,  sẽ phụ ngươi.”
Khương Đường: “Làm xong đưa một bát cho quản sự, chúng  ở đây cũng thuận tiện hơn. Qua mấy ngày nữa  sẽ hỏi xem ai nấu cơm  ngày mùa, là nhà ai nấy ăn  là ăn chung.”
Tĩnh Mặc ngạc nhiên : “Ngươi  nấu ăn cho bọn họ?”
Khương Đường lắc đầu, "Ý của  là  thể dạy họ , chỉ là chuyện  mấy câu, cũng  thể    ghi nhớ.”
Tĩnh Mặc gật đầu: “Vậy cũng , cũng  thể   ngoài còn nấu cơm cho một đám .”
Khương Đường  xem còn thiếu cái gì, "Ta  mượn chút gia vị, lát nữa cũng  cớ đưa đồ ăn.”
Khương Đường  mang gia vị theo,   ngoài một chuyến  trở về mang theo một ít hành và mấy đầu tỏi.
Thịt  thịt kho tàu, sườn hầm,  đó cho khoai tây cà tím, viền nồi thì dán bánh bột ngô, ăn như  cực kỳ ngon.
Khương Đường cảm thấy đến đây ở  , bởi vì kết cục của "Khương Đường" trong sách nên nàng  sợ thôn trang.
Đến thôn trang cũng  nghĩa là  đuổi , nhưng thực tế nơi   lớn, còn lớn hơn cả phủ Vĩnh Ninh Hầu.
Có một thôn trang thuê   ruộng, còn  chỗ ở, cũng  . Chỉ là  phồn hoa bằng Thịnh Kinh.
"Tĩnh Mặc, đất ở đây bao nhiêu tiền một mẫu thế?" Khương Đường cảm thấy nàng mua một cái trang tử nho nhỏ cũng .
Tĩnh Mặc : “Hơn hai mươi lượng, nếu là ruộng  thì giá sẽ cao hơn.”
Khương Đường thầm nghĩ,  tiền  của nàng cũng chỉ đủ mua hơn hai mươi mẫu đất, hơn nữa nếu là   mua nhà ở thì ai cũng  mua ở Thịnh Kinh, càng gần hoàng thành thì giá càng cao, bởi vì  chân thiên tử, cái gì cũng .
Thôn trang quá chênh lệch,  mua ruộng đất thì vẫn chờ    tiền  .
Lục Cẩm Dao  dạy cho nàng một đạo lý rằng ăn một   thể trở thành một tên mập . Liền lấy Cẩm Đường Cư  ví dụ, đó cũng là từng bước chậm rãi mà tới,  thể mở hai cửa hàng ngay từ đầu .
Chờ thịt hầm xong, Khương Đường bưng cho nhà Lưu quản sự một chén lớn.
Người mở cửa chính là nàng dâu của Lưu quản sự, cứ   cần, Khương Đường nhất quyết nhét cho  , "Chúng  đến nơi  cũng thêm phiền toái, ngươi đừng khách khí, cần chúng   cái gì thì cứ  thẳng là .”
Nương tử Lưu gia lúc  mới bưng thức ăn  phòng, "Khương cô nương đợi lát nữa hẵng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-263.html.]
Nương tử Lưu gia  nhà bưng một đĩa đầu heo kho , "Cái  ngươi cầm về, nhà  kho đó, hương vị  ngon bằng ngươi. Thiếu gì hãy  với ,  ăn cá và cua cũng ,  sẽ sai nhà   vớt.”
Khương Đường cũng  khách sáo, hỏi, "Có ruột già heo  ?”
Cái  thì , đồ thừa từ việc mổ heo giữa trưa    cùng  ăn , Lưu quản sự  tiếng , nàng  liền giữ cái  .
Rửa sạch mấy , còn  động đến, Khương Đường  thì cho nàng là .
Khương Đường dùng một chén thịt kho tàu đổi lấy đại tràng heo, Tĩnh Mặc thật đúng là  từng ăn qua cái .
Khương Đường , "Chờ buổi tối, ngươi xem nơi  còn  hành tây,  lòng nướng, nhất định là ngon hơn đồ ăn bữa trưa.”
Trù nghệ của Tĩnh Mặc  , chỉ  thể phụ Khương Đường, đương nhiên là Khương Đường  cái gì nàng  ăn cái nấy.
Buổi chiều, hai   đồng giám sát một chút,  đó đến sân phơi ngũ cốc dạo một vòng.
Chạng vạng tối, Khương Đường dùng tro rửa sạch đại tràng,  đó  dùng bột mì chà rửa một , Tĩnh Mặc hít sâu một , nín thở cùng Khương Đường rửa lòng.
"Cái   ngon thật  ?" Tĩnh Mặc mặc dù là nha , nhưng ở Yến Kỷ Đường  từng ăn qua ruột già.
Cũng  ai tặng cái .
Khương Đường: "Ăn ngon nhưng khó  sạch, còn  ruột vịt, huyết, những thứ  chỉ cần  sạch thì đều ngon."
Tĩnh Mặc chăm chỉ rửa sạch, chờ rửa sạch xong, một nửa xào tỏi, một nửa chờ xuyên với hành tây, rắc hương liệu lên, dùng lửa than chậm rãi nướng.
Sau khi nướng chín, Khương Đường đưa cho Tĩnh Mặc một xiên: "Nếm thử xem.”
Hành  thể khử tanh,  khi nướng sẽ  còn cay mà ngược   vị ngọt thanh.
Ruột già  hớt hết mỡ,  đó nướng  nướng  liên tục  lửa than hồng, ăn  chỉ cảm thấy  xốp giòn   thơm.
 
Khương Đường: "Ngươi xem , nơi  mặc dù thiếu thốn, nhưng đồ ăn ngon cũng  ít. Hẳn là  cá khô, xúc xích, chân giò hun khói,  tìm một chút, mang về cho đại nương tử một ít.”
Lúc  Tĩnh Mặc thật sự tin, "Được,   theo ngươi.”
Hai  đang ăn cơm ở đây, thời tiết mát mẻ,  như vầy sưởi ấm  ấm áp. Khương Đường vùi hai củ khoai lang  bếp than, mùi hương ngọt ngào tỏa  ngay lập tức.