Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 251
Cập nhật lúc: 2024-11-18 16:07:06
Lượt xem: 2
Khương Đường cài then cửa lại rồi đi vào phòng chính xem xét, Lục Cẩm Dao vẫn còn chưa tỉnh, nàng bèn đến nhĩ phòng gọi Nguyệt Vân dậy: “Tỉnh đi, hình như xảy ra chuyện rồi, bên phía Yến Hồi Đường có động tĩnh.”
Nguyệt Vân vừa mới say giấc, dụi dụi mặt, nghe thấy tiếng loảng xoảng ở bên kia: “Bên chỗ Ngũ công tử? Chúng ta phải ra ngoài xem xem.”
Khương Đường nói: “Ra ngoài làm gì, chúng ta là nữ tử, ra ngoài có thể cầm kiếm hay là có thể cầm đao, trông nom tứ nương tử yên ổn thôi.”
Khương Đường đi đến phòng bếp nhỏ tìm con d.a.o bếp: “Ta canh ở cửa, tránh có kẻ cùng quá hóa liều, ngươi đừng sợ, giữ ở cửa là được, nếu có kẻ xông vào thì vào phòng cài cửa lại.”
Động tĩnh bên ngoài cực kỳ lớn, Yến Hồi Đường đèn đuốc sáng trưng, trong phòng ngoài Cố Kiến Sơn ra thì còn có mấy vị khách không mời mà đến, một người là Minh quốc công, một vị là Tứ hoàng tử.
Hai người đều mặc hắc y, sau lưng dẫn theo mấy kẻ hầu, là đến để “nghị sự” với Cố Kiến Sơn.
Có thể khiến Cố Kiến Sơn làm nữ tế, chính là tâm ý của Minh quốc công, trong tay Cố Kiến Sơn có binh quyền, nhưng Minh quốc công ước chừng rằng ba bốn vạn quân mà có Từ Trinh Nam ở đây thì Cố Kiến Sơn chỉ là một tiểu tử cùng lắm là làm được đôi ba chuyện lớn.
Nhưng hắn quý ở chỗ còn trẻ tuổi. Là con đao tốt để đem đi mài.
Nếu Tứ hoàng tử có thể được Cố Kiến Sơn giúp đỡ, cộng thêm huynh trưởng của hắn, tướng tài nắm chắc trong tay.
Minh quốc công cũng từng ngờ vực nhưng Tứ hoàng tử bình thường cầu tiến, chưa từng ăn chơi đàng điếm, đối với chuyện chính sự cũng đóng góp khá nhiều chiến tích.
Khác hẳn với những người khác, người khác chỉ nghe đồn chuyện này nhưng Minh quốc công lại nghe từ chính miệng Thánh thượng nói, cháu gái nhà ông ta vừa tuổi đẹp, trai tài gái sắc với Cố Kiến Sơn, khá là xứng đôi.
Tuy không chính miệng chỉ hôn nhưng quả đúng là có ý này.
Lại cộng thêm về sau có người truyền chuyện này ra, Minh quốc công cảm thấy chuyện như ván đã đóng thành thuyền, không chạy thoát nổi.
Chỉ là qua mấy ngày liên tiếp mà không có thánh chỉ ban xuống, Minh quốc công muốn để Cố Kiến Sơn đi xin Thánh thượng ban hôn, như thế còn có thể giữ được mặt mũi của phủ Minh quốc công.
Còn Tứ hoàng tử muốn hỏi chuyện quân, Cố Kiến Sơn về kinh đã được một thời gian, Tứ hoàng tử mất mấy người, còn Cố Kiến Sơn lại bình an vô sự.
Nếu Cố Kiến Sơn có thể gia nhập dưới trướng của hắn thì Tứ hoàng tử vui mừng khôn tả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-251.html.]
Không có quan hệ gì kiên cố hơn quan hệ thông gia cả.
Hai người cả đêm tới đây, cũng âm thầm nhét tin cho Cố Kiến Sơn, loại chuyện này mà thương lượng ban ngày thì không ổn thỏa nên chỉ có thể lén đến trong đêm.
Cố Kiến Sơn vui vẻ đồng ý.
Minh quốc công bèn dẫn Tứ hoàng tử và kẻ hầu đến, hai người không dám lơ là, kẻ hầu đều là người có võ công cao cường, sau khi đến đây thì nói chuyện vui vầy với Cố Kiến Sơn.
Thậm chí, Cố Kiến Sơn còn ám chỉ, hắn thích người tướng mạo xinh đẹp tính cách độc lập.
Minh quý phi nổi danh xinh đẹp, nếu không cũng đã không vào cung làm phi. Minh Nhan Thư là cháu gái của Minh quý phi, vẻ ngoài xinh đẹp động lòng người, Cố Kiến Sơn thích cũng chả trách.
Bàn tới chuyện quân, Tứ hoàng tử hỏi chuyện vô cùng nhập nhằng, nhưng Cố Kiến Sơn nói rất nhiều, đủ thấy được thành ý.
Đến mãi sau cùng, Tứ hoàng tử không kiềm được hỏi một câu: “Nếu ngươi đã phụ trách chuyện quân hưởng, vậy thì sau khi ngươi về kinh, chuyện công vụ này chẳng phải lại để không ư, ngươi cảm thấy Trịnh đại nhân có phù hợp hay không?”
Cố Kiến Sơn đáp: “Trịnh đại nhân cũng là người của Tứ hoàng tử?”
Tứ hoàng tử mỉm cười: “Có hắn ở đấy thì hành sự thuận tiện hơn. Ngươi phải biết là các tướng sĩ vào sinh ra tử chẳng dễ dàng, đánh trận thì luôn thắng nên phụ hoàng đâu cảm thấy đánh trận khó khăn biết bao nhiêu, ngươi nói xem có phải đạo lý này hay không?”
Ánh mắt Cố Kiến Sơn hơi lạnh đi, hắn không biết, hắn chỉ biết bọn họ liều c.h.ế.t liều sống chỉ vì để thắng.
Chuyện hắn bị thương quả nhiên có điềm kỳ lạ.
Hoàng thượng vốn đã có lòng đa nghi, nếu sau khi nhắc Minh quốc công biết gì là chừng mực thì nên chủ động từ chối ban hôn, nếu không biết chừng mực, ắt hẳn sẽ tìm đến cửa.
Cố Kiến Sơn còn từng nghi ngờ, chỉ cần suy ngẫm cẩn thận là có thể nghĩ rõ chuyện, sao Minh quốc công dính bẫy được?
Khánh An Đế có nói: “Năm nay Trẫm đã năm mươi sáu tuổi rồi, mấy vị hoàng tử lớn nhất cũng đã hơn ba mươi. Phụ thân ngươi lập thế tử mà cân nhắc tận mười mấy năm, có người bằng lòng chờ, có người thì sốt ruột.”
Cố Kiến Sơn nói với Tứ hoàng tử: “Lời này điện hạ cứ giữ lại nói với Thánh thượng đi.”
Sắc mặt Tứ hoàng tử hơi đổi: “Ngươi có ý gì?”