Trịnh thị: “Sao   thành ! Hoàng thượng thật sự  nỗi lòng, tiện miệng nhắc một cái là thánh chỉ, ắt hẳn là  hỏi qua lão Ngũ, nếu  sẽ  truyền  mấy lời  …”
Lục Cẩm Dao lộ vẻ mặt khó xử: “ mà, Thánh thượng hạ chỉ thật thì chúng  cũng  cản nổi. Cưới vợ nào  chuyện kết  hai , còn  phủ Ninh quốc công và phủ Vĩnh Ninh Hầu. Lấy ai cưới ai thì bản  cũng   chủ . Chỉ là bây giờ Minh tiểu nương tử  tính tình như ,  khi gả đến thì  chăm sóc dạy bảo một phen,  lẽ  thể  lên.”
Trịnh thị đang lung lay sắp đổ, Lục Cẩm Dao  dám  quá nhiều, vội vàng rót  cho Trịnh thị. Nàng   cũng  sai, thật sự ban hôn thì con dâu thế nào cũng đều  nhận.
 điều Trịnh thị sợ chính là gia thế của Minh thị quá cao, nếu ngày  Tứ hoàng tử xảy  chuyện thì Minh gia sẽ  xử lý đầu tiên, tuy nữ nhi  gả   còn liên quan đến nhà  đẻ nhưng kiểu gì cũng sẽ liên lụy đến phủ Vĩnh Ninh Hầu…
“Đừng dọa , nãy con  chuyện   thành , cớ gì   như ?”
Lục Cẩm Dao  với Trịnh thị về cách của  một : “Chính vì chỉ  tin đồn chứ   gì khác, thế nên càng    gì nhiều, nếu mẫu  nóng ruột  thể  hỏi ngũ .”
Hỏi Cố Kiến Sơn  thì chẳng  sẽ   thứ ư,  lẽ  hỏi   gì, nếu  hỏi   thì càng chứng minh   gì cả.
Gió hè thổi khiến cả  Trịnh thị hanh nóng, bà tin Lục Cẩm Dao: “Ta vẫn  nên  loạn cho nó thì hơn, mấy ngày nay nó  sớm về khuya, lòng  như thắt .”
Có khi Trịnh thị mong Cố Kiến Sơn ở Tây Bắc, trong bốn đứa con dâu thì Trịnh thị cảm thấy Lục Cẩm Dao   nhất, bà định bụng ngày mai sẽ đến Phổ Đà tự thắp nén hương, cầu xin Phật Tổ.
Trịnh thị  ở chỗ Lục Cẩm Dao gần nửa ngày,  hỏi sức khỏe nàng  thế nào, Lục Cẩm Dao bèn ăn ngay  thật: “Thỉnh thoảng thấy mệt, buổi tối chân sẽ  chuột rút. Hài tử   động đậy , chỉ là Cố Kiến Châu  ở nhà nên cũng  .”
Lúc  bụng, vẻ mặt Lục Cẩm Dao mềm dịu.
Trịnh thị nắm tay Lục Cẩm Dao: “Mấy ngày  vất vả cho con , nếu con  về thăm nhà  thì cứ  thăm,  ở  ít hôm thì mẫu  bảo Nam Hương và quản sự đưa con , ở mấy ngày   đón con về.”
Lục Cẩm Dao đáp: “Cảm ơn mẫu , con định cuối tháng  về xem .” Nếu  thể ở  vài hôm thì  gì  bằng.
 
Lục Cẩm Dao  qua    rằng: “Chuyện của Minh gia con dâu sẽ cho    ngóng, con dâu cảm thấy Ngũ   sinh  tử, yên nhà giữ nước, hoàng thượng sẽ  để công thần thất vọng . Dẫu   nữa, nhà chúng    dính dáng đến đảng của Tứ hoàng tử, nên  bớt lo.”
Nghe Lục Cẩm Dao  , tim Trịnh thị dần dần yên  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-250.html.]
Sau khi  về chính viện, bà gọi Hàn thị tới  chuyện một lúc, Hàn thị trừng phạt mấy kẻ ăn  luyên thuyên nên sẽ  còn nha  bàn luận chuyện  nữa.
Tối ngày hai mươi ba tháng bảy lúc  về, Khương Đường  trông thấy một tờ giấy  giường, bên  chỉ  mấy chữ.
Là giả, cẩn thận.
Viết  cùng là Cố Kiến Sơn.
Khương Đường đốt sạch hết tờ giấy,   chạy về Yến Kỉ Đường, lúc  còn   nghỉ, ở Yến Kỉ Đường vẫn còn nhiều nha . Buổi tối Lục Anh trực đêm nhưng hôm nay nàng  đau bụng nên năn nỉ Bội Lan trực  cho nàng  một đêm.
Khương Đường: “Hôm qua Bội Lan  trực , thế  ,   ngươi.”
Khương Đường đến nơi   trực đêm bao giờ, lúc Tinh Tương còn ở đây thì  mấy    luân phiên, căn bản là sẽ  gặp nguyệt sự, hôm nay  đúng lúc, ngày nghỉ tháng  của Lục Anh vẫn còn dùng.
Nàng trông nom Yến Kỉ Đường, sợ rằng buổi tối xảy  chuyện gì.
Sức lực của nàng khỏe hơn đám Lục Anh, nồi sắt  d.a.o thái đều  thể cầm .
Lục Anh vui sướng đồng ý, bàn giao với Khương Đường chuyện trực đêm bây giờ cần  gì  yên tâm  về.
Người cùng trực đêm là Nguyệt Vân, Khương Đường nấu bữa khuya cho Lục Cẩm Dao  bàn bạc với nàng  chuyện canh nửa đêm đầu, Nguyệt Vân vui vẻ đồng ý.
Cổng viện Yến Kỉ Đường  khóa,  ở cửa nhĩ phòng  thể trông thấy ánh đèn  vàng bên ngoài.
Khương Đường cẩn thận với động tĩnh bên ngoài, cũng     ảo giác   mà cứ cảm thấy góc Đông Bắc  động tĩnh.
Góc Đông Bắc chính là Yến Hồi Đường.
Khương Đường  yên lòng,   phòng chính bên ngoài  ngóng, trong phòng lặng thinh, nàng   đến  cửa viện len lén  qua khe cửa.
Bóng cây bên ngoài đổ xuống mặt đất, gió đêm tĩnh mịch ấm áp, đúng lúc Khương Đường khe khẽ thở phào định bụng  về thì góc Đông Bắc truyền đến một đợt âm thanh đao kích va , ngay  đó là ánh lửa rực sáng cả chân trời,  bộ đèn của phủ Vĩnh Ninh hầu lục tục sáng lên.